Trịnh Hy Tắc vừa đẩy cửa vào thì nhìn thấy Lương Duyệtđang ngồi khóc, anh hơi do dự một lát, sau đó lùi ra một cách lịch sự, lùa taykhép cửa lại và vào thư phòng đọc sách.
Căn phòng được cách âm rất tốt, nhưng thỉnh thoảng anh vẫn nghe thấy tiếng thútthít của Lương Duyệt. Một tay kẹp một điếu thuốc, một tay anh với lấy một cuốnsách trên giá, ngồi xuống, bật nắp, tay kia mở sách, nhưng cứ mở bật lửa ra rồilại đậy lại mấy lần cũng không châm.
Mới đọc được mấy chữ, anh bỏ sách sang bên và nghĩ, anh và Lương Duyệt mới gặpnhau có hai lần, trong ấn tượng của anh thì người phụ nữ mạnh mẽ này không phảilà một người hay khóc lóc và đa cảm. Anh gập sách lại, bật lửa châm thuốc, rồingả người vào ghế.
Cô ấy đã nói rằng, cô ấy không muốn rời xa à? Xem ra, người ở đầu dây bên kialà đàn ông.
Là bạn trai của cô ấy ư?
Anh đứng dậy mở cửa sổ, cơn gió lạnh buốt như kim châm bất chợt ùa vào. Xem ra,ánh nắng mùa đông cũng mang tới những ấn tượng không thật, ánh nắng rực rỡ ấmáp chỉ là vẻ bề ngoài, khi những người trong lòng đang có chuyện phiền muộnđịnh đến gần nó thì lại bị cái lạnh giá bất chợt ùa vào khiến người ta phải lùilại.
Trịnh Hy Tắc đã đứng như thế trong gió lạnh rất lâu, mãi cho tới khi tiếngchuông của chiếc đồng hồ gõ lên năm tiếng anh mới dụi tắt điếu thuốc trong tay.Anh bước qua sàn nhà đầy những mẩu thuốc trở lại phòng mình, khẽ gõ cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-anh-yeu-em/2346850/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.