Lẳng lặng nghe xong lời Bạch Vân, nỗi lo âu tức giận đầy bụng của Hạ Nguyên cuối cùng bị cô dễ dàng làm tiêu tan vô hình.
Cậu nín thở chăm chú nhìn cô; cậu nghĩ, đây nhất định là nhữnglời ngọt ngào khiến trái tim cậu hạnh phúc nhất trong đời mà cậu từngnghe, đương nhiên, cũng là lần đầu tiên Bạch Vân nói với cậu những lờiyêu đương vừa ngọt ngào vừa khí phách như vậy.
Không dịu dàng tình tứ của phong hoa tuyết nguyệt như tắm gióxuân mà tràn đầy đặc sắc của con người Bạch Vân, lời yêu đương cô nóivừa ngọt ngào khiến người ta nhiệt huyết sôi trào vừa lạnh lùng khiếnlòng người sợ hãi.
Cô kiên định ở bên cậu cả đời, bất kể người đời chê khen.
Sau khi nhìn cô rất lâu rất lâu, Hạ Nguyên nhẹ nhàng cất tiếng, do đong đầy cảm xúc mà giọng hơi khàn khàn:
- Ngươi biết…..dù sau này ngươi thành tâm phúc đệ nhất bên Hoàng thượng, vì Đại Ung cúc cung tận tụy lập bao nhiêu công trạng vang dộiđi chăng nữa, nhưng vì ngươi là “nam kỹ” của ta nên cuối cùng có thể bịsử quan sỉ nhục trong “nịnh hạnh liệt truyện” (nịnh hạnh: chỉ những người nhờ nịnh hót hoặc nhờ nhan sắc quyến rũ quân vương mà trèo lên được chức quan cao)_____giống như Vệ Thanh vậy, dẫu công lao ngút trời nhưng hễ có chút dính dáng đến nam sủng thì dưới ngòi bút sử quan thành chẳng đáng một đồng…….đươngnhiên, vì ngươi không phải nam sủng của Hoàng đế nên nói không chừngngươi ngay cả “vinh hạnh” được vào “nịnh hạnh liệt truyện” cũng không có mà trực tiếp biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-nao-cung-co-trang-nguyen/3228530/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.