“Chủ tử…” Thính Trúc đứng ngoài màn, Trang Lạc Yên không thấy rõ nét mặt nàng nhưng nghe giọng nói cũng nhận ra có chuyện không hay.
“Chuyện gì thế?” Trang Lạc Yên hít sâu một hơi, để Thính Trúc vén màn, nghe tiếng mưa trút ào ào ngoài cửa sổ, sấm sét thỉnh thoảng vang lên khiến màn đêm càng trở nên đáng sợ.
“Nô tì hình như có nghe thấy tiếng thét ngoài kia.” Thính Trúc nhíu chặt mày nói, “Không biết có chuyện gì.”
“Tối nay sấm vang mưa lớn, chúng ta không nghe thấy gì cả.” Trang Lạc Yên trầm ngâm một lát, “Đêm nay không ai được ra ngoài.” Không cần biết chuyện này có liên quan đến mình hay không, nàng quyết định không đi xem. Trang Lạc Yên lau mồ hôi trên trán: “Em cũng đi ngủ đi.”
“Nhưng mà, nếu có người cố ý…” Thính Trúc vẫn lo lắng.
“Trong cung này không có kẻ ngốc, sai hay đúng là ở trong mắt Hoàng thượng.” Trang Lạc Yên rất hài lòng trước sự cẩn thận của Thính Trúc – nàng không hề châm đèn, điều này cho thấy Thính Trúc không muốn người khác biết, “Mưa lớn như vậy, không có việc gì thì có ai ra ngoài?”
Thính Trúc gật đầu, liếc nhìn sấm chớp rền vang ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng lui ra.
Một đêm sấm rung chớp giật, sáng hôm sau trời lại trong lành, Cao Đức Trung đã dậy từ sớm, đứng hầu ngoài tẩm cung của Hoàng đế, chờ được truyền gọi, chợt thấy một thái giám chạy vội tới, sắc mặt kinh hoàng.
“Bẩm Cao tổng quản, vườn đào bên Chiêu chủ tử sáng nay phát hiện có ba thi thể, Chiêu chủ tử và cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-lam-phi/86476/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.