Editor: Điểu Nghi Phi
Nghỉ hè năm lớp 11, chúng tôi cùng đi Bắc Kinh. Cả hai đều nói với người nhà là đi du lịch một mình, sau đó túi lớn túi nhỏ ra ngoài cùng nhau. Giây phút nhìn thấy anh ở ga tàu, tôi gần như nhào vào lòng anh. Anh cũng cưng chiều xoa đầu tôi, mặc kệ tôi cọ bừa trên vai anh.
Đường đi rất gập ghềnh, chúng tôi gần như chưa có đêm nào được ngủ tử tế. Trong toa luôn có mùi khói dày đặc, ban đêm còn có tiếng ngáy của những người xa lạ.
Nhưng chúng tôi đều không thèm để ý, ở bên nhau đã là việc tốt đẹp nhất.
Giờ đây tôi và trợ lý bay khắp cả nước, ngồi trong cabin máy bay vừa thoải mái vừa sạch sẽ, nhưng tôi vẫn hoài niệm chuyến hành trình kia cùng anh hơn.
Chúng tôi kéo người qua đường dừng lại, đưa điện thoại cho họ, ngọt ngào nói: "Chú/ dì ơi, có thể chụp hộ bọn con một bức ảnh được không ạ?"
Vì thế trong máy tôi có đủ loại ảnh từ đẹp đến xấu.
Có một thời gian rất dài tôi để ảnh trong một cái USB, tạo thành nhiều folder, sau đó để ảnh vào bên trong, để tên folder là "Mình và anh". Chỉ là tôi mãi cũng không có dũng khí ấn mở. Nhìn những tấm ảnh tràn ngập tình yêu của chúng tôi năm đó, mỗi một lần nhớ lại đều khiến tôi đau muốn chết.
Sau đó, khi chuyển nhà, tôi làm mất cái USB kia. Tôi lục tung căn nhà cả tiếng đồng hồ vẫn không tìm được nó, trong lòng thấy trống rỗng.
Có một số thứ, đã vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio/941822/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.