Quý Duyệt Sênh thấy anh ta muốn nói lại thôi, nỗi đau vì cái chết của Bình Hương lần nữa nảy lên trong lòng. Cô ra sức ngồi dậy, mặc kệ trên tay đang truyền nước, cố chấp muốn xuống giường.
"Anh thả em ra!" Cô chợt cao giọng, nước mắt không ngừng chảy xuống. Hiện tại ngay cả động tác đơn giản như đứng dậy cô cũng không làm được, toàn thân đau đến chết lặng.
Đã nói là muốn dẫn Bình Hương rời đi, thế nhưng Bình Hương lại chết trước mặt cô. Đã nói phải sống sót ra ngoài gặp Kỳ Tư, kết quả ngay cả Kỳ Tư ở đâu, xảy ra chuyện gì, cô cũng không biết.
Có phải tất cả những điều này đều do sự vô dụng của cô không? Cô xen vào việc của người khác, cô có dũng mà chẳng có mưu? Nếu như không phải cô nghĩ quá đơn giản, những chuyện phía sau sẽ không xảy ra. Bình Hương sẽ không phải chết, Kỳ Tư cũng sẽ không đến nỗi không rõ tung tích... Dự tính ban đầu của cô rõ ràng không phải như vậy, không phải như vậy!
Tại sao tìm kiếm chân tướng sẽ phải trả giá như này, cô không nghĩ ra.
"Duyệt Sênh! Duyệt Sênh!"
Đột nhiên, cảm xúc bi thương không thể khống chế cắn nuốt ý thức của cô. Giang Chính bị Quý Duyệt Sênh bất ngờ té xỉu dọa sợ đến mức lớn tiếng gọi điều dưỡng bác sĩ, trong phòng bệnh nhỏ hẹp và chen chúc tùy thời truyền ra một loại tín hiệu nguy hiểm.
"Đừng tiếp tục k1ch thích cô ấy."
Đây là lời bác sĩ dặn Giang Chính.
Sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio-noi-tieng-yeu-nguoi/3610603/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.