Vụ án thứ 3: Những người mất tích
Không có hình phạt đe dọa, ắt chẳng còn hứng thú trong lúc chạy trốn.
- Abe Kobo (*) -
(*) Abe Kobo là bút danh của Kimifusa Abe, là một nhà văn, nhà viết kịch người Nhật Bản, câu văn trên được trích từ tác phẩm "Người đàn bà trong cồn cát" của ông.
Đầu xuân se lạnh, có đôi khi sự thay đổi giữa các mùa rất rõ ràng, có đôi khi lại rất mơ hồ. Giống như người tốt và người xấu, không có tuyệt đối, giữa bọn họ luôn tồn tại một khu vực màu xám, luôn khiến cho người ta dễ dàng mắc sai lầm khi phán đoán.
Phòng câu lạc bộ chưa mở cửa trong thời gian dài cũng bịt kín một tầng bụi xám mịn, mà thường thì câu chuyện đều bắt đầu từ không gian phủ bụi nào đó. Người kể chuyện từ từ quét sạch bụi bặm vây quanh chân tướng, chờ đến lúc mọi thứ sáng tỏ, không gian đang mở ra đó sẽ một lần nữa khép lại.
Quý Duyệt Sênh hắt xì vài cái, quấn chặt áo khoác bông trên người, ôm chặt túi chườm nóng vào lòng, ngồi trên ghế tựa có đệm dày, thoáng rướn cổ nhìn về phía Kỳ Tư: "Đang làm gì thế?"
"Đang xem tranh anh vẽ cho một cụ ông lúc em nằm viện." Kỳ Tư thản nhiên trả lời, ánh mắt cố định không nhúc nhích.
Lần trước phiêu lưu giải đố vì Kiều Khải Vọng, Quý Duyệt Sênh cũng trải nghiệm một chuyến rèn luyện địa ngục, cũng bởi vậy mà nằm viện nghỉ ngơi hơn nửa tháng, suýt nữa không tham gia được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-gio-noi-tieng-yeu-nguoi/3595953/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.