Theo thói quen, trong lòng càng có nhiều cảm xúc thì gương mặt của Thái Cẩn Ngôn càng lạnh xuống. Triệu Chân Tâm thấy Thái Cẩn Ngôn không nói lời nào, mím môi một cái, cậu nhón chân lên đem khăn quàng cổ trong tay choàng lên cổ Thái Cẩn Ngôn, sau đó cậu vừa cười vừa nói:
- Nhớ giữ gìn sức khỏe. Xong việc thì về.
- Ừm.
Thái Cẩn Ngôn sững sờ gật đầu một cái. Hắn đã không còn nghĩ được gì nữa rồi. Triệu Chân Tâm buồn cười nhìn gương mặt nghệch ra của chồng, trong lòng lại thoáng xót xa. Cậu chỉ mới choàng cho Thái Cẩn Ngôn một chiếc khăn quàng cổ thôi mà hắn đã xúc động đến như thế rồi. Tảng băng ngốc này rốt cuộc đã đè nén cảm xúc của bản thân đến mức độ nào khi sống chung đụng cùng cậu suốt ba năm hững hờ lạnh nhạt trong kiếp trước vậy. Không nỡ để Thái Cẩn Ngôn bối rối thêm nữa, Triệu Chân Tâm nhẹ giọng giục:
- Vậy anh mau lên xe đi, đừng để lỡ chuyến bay.
Thái Cẩn Ngôn cứng đờ như người máy bị khô dầu, lựng khựng ngồi trở lại trong xe. Phương Hiệp Hòa ngồi ở vị trí tài xế cũng cứng đờ không kém. Hình như anh vừa nhìn thấy điều không nên nhìn rồi, liệu cái vị tổng giám đốc kiêm bạn thân luôn sẵn sàng vì vợ mà vứt bỏ nhân viên cùng bạn bè này có làm ra hành vi gì để “diệt khẩu” anh không đây.
Trong lúc Phương Hiệp Hòa nơm nớp sợ hãi lái xe chở một tảng băng mà sâu trong lòng lại đang cuộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3354365/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.