Thím Hai cũng vừa mới đến, nhìn thấy Thái Cẩn Ngôn chuẩn bị đi, thím gật đầu chào, định mở miệng hỏi thăm thì Thái Cẩn Ngôn đã ngăn lại. Hắn thấp giọng, nói nhỏ:
- Thím Hai, Chân Tâm vẫn còn ngủ. Thím làm việc nhẹ tay nhẹ chân một chút, đừng để cậu ấy giật mình. Hôm nay tôi có việc phải đi một tuần, có lẽ Chân Tâm cũng sẽ về nhà bên kia, cho nên thím không cần phải tới thường xuyên đâu, tranh thủ thời gian đưa cháu nội đi chơi đi. Vé tôi đã để trên bàn bếp đấy.
- Vâng, cảm ơn cậu chủ!
- Không cần khách sáo!
Thái Cẩn Ngôn vừa nói vừa bước ra cổng. Phương Hiệp Hòa vốn đã lái xe chờ sẵn ngoài rào, lúc Thái Cẩn Ngôn kéo vali đi ra, Triệu Chân Tâm đã từ trên lầu bước xuống, muốn đến tiễn, nhưng Thái Cẩn Ngôn quay lại nhìn thấy liền đưa tay ngăn cản:
- Bên ngoài rất lạnh, em đừng đi ra.
Câu nói này của Thái Cẩn Ngôn khiến cho Triệu Chân Tâm đang định bước ra đành phải dừng lại. Trong đầu của Thái Cẩn Ngôn đặc quánh, không nghĩ ngợi được gì nên Triệu Chân Tâm càng bối rối vì không nghe được tiếng lòng chân thật của người đối diện. Bỗng nhiên Triệu Chân Tâm cảm thấy có chút xấu hổ. Hóa ra cậu vẫn chưa thật sự hiểu rõ được Thái Cẩn Ngôn. Bởi vì nếu không nghe được tiếng lòng của Thái Cẩn Ngôn thì Triệu Chân Tâm nhận ra cậu không thể phân biệt được trong lời nói này của Thái Cẩn Ngôn là vì quan tâm đến cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-duoc-tieng-long-cua-tong-tai-mat-lanh/3354364/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.