Landers lên xe ngựa trở về cung điện. Y đã đến vương đô từ nửa tháng trước nhưng vẫn chưa bước chân vào cung. Trong cung chỉ để lại cho y những ý ức tồi tệ, mặc dù tính cách của y mạnh mẽ đến đâu đi nữa cũng không thích chịu đựng sự chửi rủa và nghi ngờ, nhất là khi còn nhỏ.
Brun luôn nói những điều tốt đẹp về vua Arlin. Dù Arlin có rất nhiều khuyết điểm, nhưng với tư cách là một người cha, trước sau gì ông ta vẫn giữ được tình yêu của mình dành cho Landers. Brun hy vọng Landers có thể cư xử tử tế trước mặt Arlin, đây là lời cầu xin của ông, nếu cần thì có thể xem đó là một ân huệ mà ông nợ Landers.
Thái độ của Landers đối với cha mình cũng giống như đối với những con ngựa mà y nuôi. Y rất yêu quý những con ngựa đó, nhưng đôi khi y không thể không quất roi vào lưng chúng.
"Cậu à, con rất khâm phục lòng trung thành của cậu. Vì lòng trung thành đó, con sẽ cố gắng nói ít nhất có thể." Landers đưa ra lời đảm bảo duy nhất của mình. Brun thở ra một hơi nhẹ nhõm, mỉm cười bày tỏ sự hài lòng, sau đó nói: "Linh mục Salzburg quả thật rất xứng đáng với trọng trách rửa tội cho con, ta sẽ tiến cử ngài ấy làm giám mục của giáo phận."
Landers nói: "Con có may mắn biết được linh mục đã chinh phục được cậu bằng cách nào không?"
Để giành được sự ủng hộ của người đội trưởng đội cận vệ cố chấp này không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3616192/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.