Trong đầu hoàng tử ầm vang một tiếng. Không biết sức mạnh từ đâu đến, y đột nhiên bật dậy khỏi vòng tay của linh mục. Tuy bước chân có chút loạng choạng, nhưng hoàng tử vẫn đứng thẳng người, lắc lắc đầu như đang say rượu, điều này quả thật giúp y tỉnh táo lại được đôi chút. Đôi môi vẫn còn ướt nước, hoàng tử dùng mu bàn tay lau vội, thốt lên một câu khá ngớ ngẩn, "Cậu sớm biết là ta đã tỉnh rồi à?"
Linh mục thản nhiên ngồi xuống, "Tôi chỉ tin là thân thể của hoàng tử, không yếu ớt như vậy."
Hoàng tử không còn gì để nói, tâm trạng của y hiện giờ xấu hổ và tức giận đúng như linh mục đã tưởng tượng, nhưng y không có cách nào bộc phát ra được, chỉ có thể cố nén bản thân giữ vững phong độ. Cứ tưởng đây là một dịp hiếm hoi để y chiếm được tí ti lợi thế về mình, nào ngờ chính là tự vác đá đập vào chân mình. Hoàng tử cuối cùng cũng nhận ra mục đích thật sự mà linh mục đến đây là để chế nhạo mình.
Chuyện này cũng không trách được linh mục. Từ đầu đến giờ y chỉ chăm chăm dùng tính tình ngạo mạn của mình, muốn áp đảo hoàn toàn linh mục, thế nên linh mục cũng ra tay nhắm vào y là chuyện hiển nhiên. Hoàng tử Oss chưa từng gặp ai tôn nghiêm hơn mình, rõ ràng chơi y một vố như vậy mà y vẫn không thể nào tức giận nổi.
Thật thông minh, nhưng cũng thật đáng ghét.
Landers đầu váng mắt hoa đỡ tường chầm chầm ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3616191/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.