Hoàng tử què trừng mắt nhìn vị linh mục một lúc rồi chống trượng quay lại.
Kiêu ngạo là bản chất của y, nhưng y không ngu ngốc.
Thấy linh mục bước ra khỏi nhà, hoàng tử hỏi: "Ngài đi đâu vậy?"
"Ra ngoài xem xét tình hình."
"Mong là ngài có thể thấy được."
Tình hình bên ngoài rất tồi tệ, Mạc Doãn không thể nhìn thấy, nhưng hắn có thể cảm nhận được vô số năng lượng trôi nổi trong không khí giống như Jean, tựa như linh hồn tràn ra khỏi cơ thể đang lang thang khắp nơi.
Ngày thường linh mục rất quan tâm đến người nghèo, thường xuyên phân phát đồ ăn miễn phí. Có người nhìn thấy linh mục mặc áo choàng trắng thì gọi to kêu cứu: "Linh mục, xin cứu chúng con, xin Chúa cứu chúng con..."
Linh mục cúi xuống, vươn tay ra nắm lấy tay người đó. Mặc dù đôi mắt mù lệch khỏi tầm nhìn của đối phương nhưng chúng vẫn phát ra một tia sáng dịu nhẹ hiền hòa, "Đừng sợ hãi, đừng bỏ cuộc, đây chưa phải là kết thúc. Tôi sẽ thành kính cầu nguyện, cầu xin Chúa ban phước lành và giúp chúng ta vượt qua thời điểm khó khăn này."
Hoàng tử cởi quần áo của vài người rồi châm lửa đốt. Nhìn thấy đám người vây quanh linh mục đang quỳ gối cầu nguyện, y lại muốn phát điên lên. Y làm theo lời của linh mục vì hắn nói đúng, nhưng điều đó không có nghĩa là y không nhận ra những hành động này rất dại dột và vô ích.
"Nghe này."
Hoàng tử chống trượng bước ra ngoài. Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3563459/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.