Bệnh truyền nhiễm?
Nghe vậy, vợ chồng Turners lập tức buông tay Bunil ra. Bunil ngã lăn quay xuống đất, nằm chung một chỗ với Jean bé nhỏ tội nghiệp.
Jean vừa mới khôi phục lại chút sức lực lại ngã xuống bên cạnh Bunil. Gò má hai người đều đỏ bừng, trên người đầy dấu vết nôn mửa ...
Bill đang đợi ở cửa không chút do dự chen vào căn phòng nhỏ, dùng thân mình chắn trước hoàng tử và linh mục, tách họ ra khỏi hai người đang nhiễm bệnh quằn quại mặt đất. "Hoàng tử, mau rời khỏi đây!"
Landers cúi đầu nhìn vị linh mục bị y kéo xệch phía dưới, nghiến răng nói: "Ngài đúng là tai họa mà."
"Hoàng tử, xin hãy thả tôi ra," linh mục mù đưa tay về phía trước và đồng thời gọi: "Bunier?"
Bunil vẫn chưa hoàn toàn mất đi ý thức, ông chỉ cảm thấy trán nóng bừng, cổ họng đau rát, cũng đưa tay ra đáp: "Linh mục ..."
"Ngài điên à?"
Bàn tay Landers vẫn nắm chặt cổ áo sau lưng linh mục, điều này rất thô lỗ, nhưng y đã bao giờ là người lễ phép lịch sự đâu nên hành động này có vẻ rất bình thường. Y hạ giọng, cố ý nhấn mạnh: "Vị tu sĩ này của ngài đã bị nhiễm bệnh rồi, bệnh dịch đấy. Nếu ngài khôn ngoan thì rời khỏi đây với ta ngay!"
Y không quan tâm linh mục có hiểu ý mình hay không, cứ nắm lấy cổ áo linh mục lôi xềnh xệch bước ra ngoài. Bước chân linh mục hơi đảo lảo, tay khua khoắng loạn xạ trong không trung, "Hoàng tử, xin ngài hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3562611/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.