"Bùi Thanh nói ảnh đồng ý về cùng với tôi rồi."
Giọng nói của Mạc Doãn vẫn khàn khàn như cũ, nhưng nghe có vẻ thoải mái hơn nhiều: "Cảm ơn."
Bùi Minh Sơ nhẹ giọng nói: "Được rồi, vậy hai em về cùng nhau nhé."
Điện thoại đã cúp, Bùi Minh Sơ nhìn điện thoại, trầm tư hồi lâu.
Vừa nghe thấy những lời kỳ lạ của Mạc Doãn, Bùi Minh Sơ chưa kịp suy nghĩ đã lùi lại một bước, lòng bàn tay trượt ra khỏi tay nắm cửa. Bùi Minh Sơ lặng lẽ lui ra ngoài, bảo mọi người trong văn phòng hai người đừng nhắc đến việc anh đến tìm Bùi Thanh.
Trở lại văn phòng, anh ép những lời vừa nghe ra khỏi đầu, sau đó nhớ lại tất cả những khoảnh khắc kỳ lạ khi nhìn thấy Bùi Thanh và Mạc Doãn ở chung với nhau trước đó, không khỏi nhướng mày, nghĩ rằng thì ra là vậy.
Bùi Minh Sơ mím môi, sau đó mỉm cười lắc đầu, cảm thấy cách nghĩ này hình như cũng không đúng lắm.
Anh ngồi trên ghế trầm ngâm hồi lâu, mãi cho đến khi Đinh Mặc Hải bước vào nhắc nhở đã đến giờ lên máy bay, Bùi Minh Sơ mới hoàn hồn lại như vừa tỉnh mộng. Anh đứng dậy, chộp lấy chiếc áo khoác treo trên móc mặc vào ngay ngắn, vừa duỗi thẳng vai vừa nói: "Tháng sau đừng đặt lịch kín như vậy nữa, tôi muốn nghỉ ngơi thêm mấy ngày ở nhà."
"Được."
Đinh Mặc Hải nói: "Cậu mệt à?"
Bùi Minh Sơ lắc đầu.
Đinh Mặc Hải lại nói: "Cậu hai và Tiểu Doãn vẫn còn giận nhau sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dong-vai-phan-dien/3419291/chuong-10.html