Thấy Nghiêm Trạch chọn chọn lựa lựa nửa ngày, cuối cùng lại lôi ra một cây búa, mọi người ai ai cũng kinh ngạc.
Thân là đại ca trong nhóm, trách nhiệm trông chừng tiểu bối trên thân, Lạc Viễn đứng lên, khuyên:
– Nghiêm Trạch này, cậu là định đập ra lỗ băng sao? Nếu là vậy, tôi khuyên cậu nên đổi đồ khác.
Vừa nói, Lạc Viễn còn đích thân đi tới tổ đạo cụ chọn lựa, tay cầm cây chùy đi ra. Anh ta đưa tay ra.
– Cái búa kia đưa tôi, cậu không cẩn thận là bị thương liền. Cậu nhìn cái chùy này đi, nhẹ hơn búa đó nhiều, hay là cậu dùng cái này đi.
Nghiêm Trạch khoát tay,
– Cảm ơn Lạc thúc, nhưng tôi dùng cái búa này là ổn rồi.
Bị Nghiêm Trạch cự tuyệt, Lạc Viên hết cách, chỉ đành khuyên nhủ thêm hai ba câu như cạn tình, nhưng Nghiêm Trạch đã quyết, mặc cho Lạc Viễn có khuyên thế nào, cũng không đổi.
Đi vào đường cùng, Lạc Viễn đành dừng việc khuyên nhủ này. Nhưng trước khi về chỗ của mình, anh ta vẫn không yên tâm nhắc nhở một bận, nhắc Nghiêm Trạch chú ý an toàn.
Nghiêm Trạch “thánh thiện” liên thanh đồng ý.
—- Anh đang chuẩn bị làm to chuyện.
Chờ khi Lạc Viễn đi rồi, cam lại chỉnh sửa chút, tất cả cam phụ trách đều chĩa về Nghiêm Trạch. Nghiêm Trạch quỳ một gối xuống, lấy cái đục một vòng tròn lớn trên mặt băng.
Bên Nghiêm Trạch tiếng động rất lớn, làm cho ba người khác vốn đag nghiêm chỉnh chọn vị trí phá băng đều dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-dau-anh-de-rat-cao-lanh/3287241/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.