Mục t.h.u.ố.c y tế không có nhiều lắm, nhưng cũng đủ dùng cho nhu cầu hàng ngày.
Thật ra trong mục công cụ lại có bất ngờ, bên trong có hai chiếc bật lửa, nồi inox và cả một bộ đồ ăn như bát đũa.
Trong mục nhiên liệu lại có năm khối nhiên liệu rắn màu xanh lam to bằng viên gạch, có thể cháy lên khi gặp lửa.
Trong mục quần áo chỉ có đôi tất lụa mà Thẩm Úc mở ra hôm qua.
Trong mục vật phẩm khác thì có hai túi ngủ đôi và hai khẩu s.ú.n.g nước đồ chơi cỡ lớn.
Ngoài ra còn có mười thùng vật tư rỗng bằng gỗ.
Tùy Thất hài lòng nói: "Vật tư của chúng ta phong phú thật đấy ~"
Giọng Thẩm Úc nhẹ nhõm: "Đủ ăn bốn năm ngày rồi."
Muội Bảo ngẩng đầu lên, trong mắt đầy mong đợi: "Vậy có phải chúng ta có thể nghỉ ngơi được rồi không?"
Tùy Thất cười đáp: "Được rồi."
Tả Thần thu mu bàn tay bị nắng phơi làm cho bỏng rát vào trong tay áo, híp mắt nhìn quanh.
Khắp nơi là sóng nhiệt nóng bỏng, không hề có bóng râm nào.
Anh ta thở dài: "Ài, chẳng có chỗ nào tránh nóng cả."
Tùy Thất búng tay một cái: "Không có điều kiện, thì chúng ta tạo ra điều kiện."
Tả Thần lập tức nói: "Xin chị Tùy chỉ dẫn."
Tùy Thất lấy thùng vật tư lớn nhất từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân ra.
Đó là một thùng gỗ hình vuông có chiều dài, chiều rộng và chiều cao cùng là hai mét.
Tùy Thất chỉ vào cái hố sâu mà mấy người vừa đào để tìm vật tư.
Cái hố sâu khoảng một mét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/5003563/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.