Bùi Dực hôi hám bị xa lánh: "Tôi hôi rồi thì các người không yêu tôi nữa sao? Tình yêu của các người nông cạn quá rồi đấy!"
Tân Dặc hét lớn một tiếng: "Câm miệng! Bây giờ cậu thối hơn phân của Cuốn Ca cả trăm lần!"
Miêu tả cụ thể đấy.
Bùi Dực từng bị phân của Cuốn Ca làm cho nôn ọe, lập tức có nhận thức rõ ràng về mùi hôi của mình.
Cậu ta bắt đầu hoảng loạn: "Không ngờ em lại hôi như vậy, bây giờ làm sao đây, em có bị tẩm mùi vào chưa?!"
Tân Dặc trả lời cậu ta: "Cậu lùi lại năm trăm mét trước đã, làm bọn tôi ngất xỉu rồi thì không ai giúp cậu tắm đâu!"
Bùi Dực gào khóc chạy ra xa.
Khi về đến nhà, Lâm Hành Tuyết bị mùi hôi khó chịu ở cửa hun đến mức không mở được mắt, phải đi vòng qua cửa sau để vào nhà.
Lúc đi ngang qua bếp, vừa hay gặp Tả Thần và Trần Tự.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Hai người bọn họ đeo mặt nạ dưỡng khí, mang theo hai xô nước ấm đi ra ngoài, vẻ mặt thấy c.h.ế.t không sờn.
Tả Thần trầm giọng nói: "Bùi Dực bị dịch hôi của chồn hôi xịt trúng rồi, chúng tôi đi tắm cho cậu ta."
Lâm Hành Tuyết ngơ ngác gật đầu, nói: "Lúc nãy tôi có thấy anh Thẩm đưa chị Tùy bay về."
"Ừm, anh Liên cũng về rồi." Tả Thần chỉ về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640546/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.