Tả Thần thở dài: "Ngày hôm nay hệt như một giấc mơ vậy."
Tùy Thất vô cùng đồng ý: "Dân bản địa trên Tinh cầu Tịch Tức thật sự rất đặc biệt."
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Muội Bảo tháo b.í.m tóc của mình: "Đây là lần đầu tiên em thấy người thú đó, họ đặc biệt thật."
"Thật sự rất đặc biệt." Thẩm Úc tháo b.í.m tóc còn lại của Muội Bảo: "Những người thú trước đây tôi thấy chỉ có một phần đặc điểm của động vật, không giống họ, hoàn toàn biến thành hình thú."
"Hơn nữa…" Thẩm Úc thấp giọng nói: "Tuổi thọ của những người thú đó rất bình thường, không có gì khác với chúng ta."
Những lời của Đằng Nhất đè nặng trong n.g.ự.c bốn người.
Những chuyện như sống c.h.ế.t quá nặng nề, bọn họ vẫn chưa thể bình tĩnh đối mặt.
Tùy Thất trở mình, giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi vang lên: "Ngủ đi, ngày mai tắm táp cho mấy cục lông trắng thật sạch sẽ nào."
Bọn họ ngủ một giấc không quá yên ổn, trời vừa tờ mờ sáng, tất cả đều đã tỉnh.
Nơi góc sân đặt hai vại nước cao cỡ nửa người, bên trong chứa đầy nước, Tùy Thất dùng nồi nấu mì múc một ít ra, nhóm lửa đun lên.
Tả Thần tìm được mấy chiếc bát đá, bốn người tháo mặt nạ dưỡng khí ra, lần lượt múc nước từ trong nồi, súc miệng rửa mặt.
Sau khi rửa mặt xong, bốn người ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640516/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.