Bên kia trả lời trong giây lát: "Còn."
Tuỳ Thất hỏi: "Hai người có bị thương không? Tôi ngửi thấy mùi m.á.u tanh."
"Không."
"Tôi ra ngoài xem tình hình, anh có thể qua đây giúp tôi trông chừng Muội Bảo không, em ấy vẫn đang ngủ."
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Liên Quyết không trả lời, vài giây sau, Tuỳ Thất nghe thấy tiếng gõ cửa nhè nhẹ.
Cô xuống giường mở cửa. Sau khi vào phòng, Liên Quyết đứng bên mép giường: "Cô chú ý an toàn."
"Yên tâm đi." Cô trở tay rút ra một con d.a.o gọt vỏ từ dưới gối: "Tôi có vũ khí."
Lúc nấu ăn, cô đã lấy trộm từ nhà bếp.
Liên Quyết cúi đầu nhìn, rút lấy con d.a.o gọt vỏ ngắn cũn trong tay cô, từ sau lưng lấy ra một con d.a.o lóc xương dài mảnh đưa cho cô: "Dùng cái này đi."
Tuỳ Thất: "… Anh lấy trộm d.a.o từ nhà bếp khi nào thế?"
Liên Quyết: "Trước bữa trưa."
Vậy chẳng phải là người trước người sau, lấy cùng lúc với cô sao.
"Làm tốt lắm." Tuỳ Thất giơ ngón cái với anh, cầm d.a.o lóc xương, sải bước đi về phía có mùi m.á.u tanh truyền đến.
Cô đẩy cửa phòng, đi qua hành lang, rẽ phải, đi thẳng đến cuối đường.
Trước bồn rửa trong nhà bếp, có một bóng người mảnh khảnh đang đứng.
Mái tóc đen dài xõa xuống đến mắt cá chân, những chiếc vảy trắng trên làn da trắng nõn tỏa ra ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640508/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.