【Tuy rằng… nhưng mà, là nhân viên chăm sóc Méo Hai, tôi rất tò mò, làm sao họ lại biết tên Méo Hai nhỉ? Bối rối gãi đầu.jpg】
【Họ còn đắp chăn giữ nhiệt nữa kìa, thật sự giống như đang đi du lịch vậy, xem xong tôi cũng muốn đăng ký trò chơi.】
【Đăng ký đi, tối nay là có thể đăng ký trận tiếp theo rồi, dù sao cũng không c.h.ế.t được, trải nghiệm thử cũng không tệ.】
【Cẩn thận nhé, tuy không chết, nhưng nếu bị thương nặng, cũng sẽ để lại di chứng đấy.】
【Không sao đâu, cứ đăng ký trước đã, chưa chắc đã được chọn đâu.】
【Tôi đến chỗ ban tổ chức ngồi canh me một chút, đảm bảo đăng ký được ngay từ đầu, nếu có thể gặp được Đội Trốn Khỏi trong trò chơi thì tuyệt vời quá.】
【!!! Nếu cậu đã nói vậy thì tôi đi đăng ký ngay đây.】
【Chờ tôi với, chờ tôi với.】
…
Khi tốc độ và đam mê qua đi, cuộc sống vẫn phải trở về với bình lặng ban đầu.
Sự phấn khích của bốn người đội Trốn Khỏi đã qua, Thẩm Úc vững vàng điều khiển xe trượt tuyết, Tùy Thất và Tả Thần tiếp tục sự nghiệp đan len.
Muội Bảo tuổi còn nhỏ, ngủ nhiều, rúc trong chăn giữ nhiệt ngủ đến ngon lành.
Tả Thần đang đan găng tay, Tùy Thất đan miếng lót vai cho Méo Bự Méo Hai, đan mệt rồi thì ngẩng đầu nhìn cảnh tuyết tuyệt đẹp, vô cùng thoải mái.
Mặt trời mọc rồi lặn, ngày đêm luân phiên thay đổi.
Ngày thứ mười bảy sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, nhiệt độ thấp nhất -60 độ C, số người chơi còn sống: 3067 người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640425/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.