Tả Thần trêu chọc: "Ối chà, chị Tùy nhà ta cũng khá được Tinh Nhung Thú yêu thích đấy."
"Bớt nói nhảm đi." Tùy Thất lấy ra hai con gà nướng, đặt bên đống lửa hâm nóng.
Sau đó đưa tay véo má Méo Hai nói: "Ăn gà của ta thì phải làm việc cho ta."
"Mi đồng ý thì meo một tiếng."
"Meo."
Cũng khá thông minh đấy, nghe hiểu được tiếng người.
Muội Bảo nhìn đôi mắt một xanh một tím của Méo Hai, kinh ngạc nói: "Nó có mắt hai màu kìa, đẹp thật."
Nói xong lại quay sang cũng khen Méo Bự một câu: "Mắt xanh của mi cũng đẹp lắm."
Thẩm Úc hỗ trợ hâm nóng gà nướng, ghé sát tai Tùy Thất hỏi: "Chúng ta nuôi nổi hai con không?"
"Thắt lưng buộc bụng cũng phải nuôi." Tùy Thất nhỏ giọng nói ra kế hoạch của mình: "Tôi định làm một chiếc xe trượt tuyết, để hai đứa này làm mèo kéo xe trượt tuyết cho chúng ta."
Tả Thần đang dỏng tai nghe hai người nói chuyện lập tức nói: "Tuyệt cú mèo!"
"Tuy rằng Méo Bự Méo Hai trông giống mèo, nhưng dù sao cũng là dã thú hàng thật giá thật, cơ bắp phát triển, tốc độ chạy lại nhanh, có hai đứa nó kéo chúng ta chạy, sương độc chắc chắn không đuổi kịp."
Anh ta vỗ nhẹ vào cái đầu lông lá của Méo Bự: "Nếu không đủ vật tư, tôi có thể ăn ít đi một chút."
Muội Bảo và Thẩm Úc cũng sẵn lòng chia sẻ thức ăn với Méo Bự Méo Hai.
Tùy Thất đưa hai con gà nướng đến dưới chóp mũi hai con mèo lớn, vô cùng dân chủ hỏi ý kiến của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay/4640424/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.