Nghe thấy lời này của Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh liền bật cười.
Cô cười lên, khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia đẹp đến như thế, nhưng lại lạnh lẽo như băng.
Cô bẻ bàn tay đang đặt trên người cô của Chiến Mục Hàng ra từng chút một: “Chiến Mục Hàng, anh cảm thấy anh nói lời này có ý nghĩa gì không?”
“Chiến Mục Hàng, anh nói đi, nếu như tôi bắn một phát súng giết anh, rồi nói với anh rằng tôi sai rồi, xin lỗi nhé, có ý nghĩa không!”
“Chiến Mục Hàng, lời này không có ý nghĩa gì cả!”
“Tô Thu Quỳnh, xin lỗi...”
Trong đôi mắt luôn âm trầm lạnh lẽo của Chiến Mục Hàng có sự hoảng hốt và lo được lo mất rất rõ ràng: “Tô Thu Quỳnh, mẹ anh đã tỉnh lại rồi, bà ấy nói người hại bà ấy không phải là em. Tô Thu Quỳnh, anh xin lỗi, anh lại lựa chọn không tin em một lần nữa.”
“Chiến Mục Hàng, anh không cần phải nói xin lỗi tôi đâu, anh có tin tưởng tôi hay không thì đã không liên quan tới tôi từ lâu rồi.” Tô Thu Quỳnh ngước mắt lên, nhìn Chiến Mục Hàng rồi nói với vẻ bình tĩnh.
Trước đây, cô từng khát vọng sự tin tưởng của Chiến Mục Hàng đến như vậy, khát vọng đến mức trái tim hèn mọn rơi vào cát bụi.
Nhưng sau khi cho dù bạn có làm bất cứ chuyện gì thì người kia vẫn không tin tưởng bạn vô điều kiện, thì có những kết quả đã không còn quan trọng nữa.
Chiến Mục Hàng có tin tưởng cô hay không, ngay từ lúc anh ta nổ súng với cô, thực sự đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309595/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.