Chương trước
Chương sau
Nhan Nhã Tịnh đứng rất gần Lưu Thiên Hàn, cô có thể nghe thấy được đại khái tiếng của Cung Tư Mỹ.
Tiết mục trên sân khấu kết thúc, tiếp theo là tiết mục của bọn họ, nếu như Lưu Thiên Hàn rời đi vào ngay lúc này, hai đứa trẻ chắc chắn sẽ rất mất mát.
Cô cũng sẽ mất mát.
Nhan Nhã Tịnh biết, Cung Tư Mỹ đau bụng chắc chắn là giả vờ thôi. Nhưng phải công nhận, có những lúc, con người cố ý tỏ ra mềm yếu thực sự rất có tác dụng, mấy lần trước đây Cung Tư Mỹ giả vờ đau bụng, Lưu Thiên Hàn đều tới bên cạnh cô ta.
Nhưng bất ngờ là Lưu Thiên Hàn lại bình tĩnh nói với Cung Tư Mỹ: “Anh sẽ bảo Nhạc Dũng đưa em tới bệnh viện!”
Anh Lưu đang từ chối Cung Tư Mỹ sao?
Trong lòng Nhan Nhã Tịnh vui mừng hớn hở, khóe miệng khẽ nhếch lên nở nụ cười, làm thế nào cũng không kìm lại được.
Bởi vì tâm trạng quá tốt nên sau khi Lưu Thiên Hàn cúp máy, Nhan Nhã Tịnh không nhịn được hỏi một câu: “Anh hai, sao anh không về với Cung Tư Mỹ vậy?”

Sau khi hỏi xong, Nhan Nhã Tịnh lại cảm thấy mình hơi thiếu đòn, cô như thế này rõ ràng là được hời mà còn khoe mẽ!
Lưu Thiên Hàn thì lại không cảm thấy Nhan Nhã Tịnh được hời mà còn khoe mẽ gì cả, lông mày anh không kìm chế được nhíu lại, trong lòng khó chịu không diễn tả được.
Người phụ nữ này mong chờ anh quay về với Cung Tư Mỹ như vậy sao?
Anh về rồi sẽ tiện cho cô kêu cái tên mặt non ẻo lả kia tới làm ba của con cô có đúng không!
Nằm mơ đi!
Nhìn khuôn mặt điển trai âm trầm gần như có thể nhỏ ra mực kia, Nhan Nhã Tịnh thực sự rất cạn lời. Cô thoải mái bảo anh về với Cung Tư Mỹ như vậy, anh lại còn không vui!
Hừ!
Đồ đàn ông đầu óc có vấn đề!
Tiết mục trên sân khấu đã biểu diễn xong, sau đó MC lên thông báo tiết mục, một nhà bốn người Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh, Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ lên sân khấu.
Con người hầu hết đều là động vật thị giác, vốn dĩ tiểu phẩm trước đó mọi người đều xem không được hứng thú lắm. Nhưng lúc này, một nhà có bề ngoài cực phẩm như thế này vừa lên sân khấu, mọi người ở hội trường lập tức phấn khởi hẳn lên.
Bốn khuôn mặt đẹp như thế này, cho dù là tiết mục bọn họ biểu diễn còn khó coi hơn phân thì nhìn mặt thôi cũng đủ khiến lòng người sung sướng rồi!
Huống hồ người đàn ông nắm bàn tay nhỏ của Nhan An Mỹ, cầm mic phát biểu kia còn là cậu hai Lưu nổi tiếng lẫy lừng.
Cậu hai Lưu là ai chứ?
Tương đương với diêm la sống là cậu Lưu năm đó đấy!
Ngay cả khi lên sóng thời sự ngày thường thì anh cũng tích chữ như vàng. Ai ngờ bọn họ còn có thể nghe thấy cậu hai Lưu hát thế này!
Hơn nữa lại còn là nghe trực tiếp!
Cho dù cậu hai Lưu vừa cất tiếng đã đinh tai nhức óc thì bọn họ cũng phải ra sức cổ vũ!
Lưu Thiên Hàn còn chưa cất lời, hội trường đã vang lên tràng vỗ tay như sấm dội, anh không nhịn được mà cảm thán, phụ huynh ở trường mẫu giáo nhiệt tình thật đấy!
Thực ra mọi người đều đã chuẩn bị sẽ bị tàn phá bởi giọng hát đáng sợ của Lưu Thiên Hàn rồi, nhưng sau khi anh hát lên, âm thanh đó lại dễ nghe tới bất ngờ.
Ba của Chu Tử Hào ngọ nguậy cái bụng tròn xoe, vô cùng kích động hỏi con trai nhà mình: “Câu đó nói thế nào nhỉ? Cái gì mà tai mang thai ấy?”
Chu Tử Hào lặng lẽ nguýt mắt ông bố nhà mình: “Là chất giọng có thể khiến lỗ tai mang thai!”
“Đúng, chính là câu này!”
Ba của Chu Tử Hào lại càng ra sức núc nắc cái bụng tròn xoe của mình hơn: “Cậu hai Lưu, cậu đẹp trai quá! Cậu đúng là thần ca tái thế! Nghe bài hát của cậu mà lỗ tai của tôi sắp mang thai rồi!”
Giọng nói của ba Chu Tử Hào vừa vang lên, tiếng hò reo gào thét ở hội trường càng nhiều hơn.
Ba của Chu Tử Hào thấy giọng nói của mình bị mọi người lấn át hết rồi, lập tức nôn nóng gân cổ lên hét: “Cậu hai Lưu, tiếng hát của cậu khiến lỗ tai tôi mang thai luôn rồi!
Câu này quá dài, hét lên không có khí thế, cuối cùng, ba của Chu Tử Hào kích động lược bỏ luôn câu đằng trước, hét lên một cách ngắn gọn: “Tôi mang thai rồi! Tôi mang thai rồi!”
Mẹ của cô bé bên cạnh Chu Tử Hào không nhịn được mà đánh mắt nhìn ba của Chu Tử Hào một cái, cuối cùng tầm mắt của cô ấy dừng trên cái bụng tròn xoe của anh ta.
Cô ấy bị tình huống này dọa sợ, không nhịn được mà gửi tin nhắn Zalo kể với bạn gay của mình: “Thế giới bây giờ đáng sợ thật! Đàn ông cũng có thể mang thai được luôn! Có người đàn ông đứng bên cạnh tớ dắt theo một đứa con, còn hét to rằng anh ta mang thai rồi! Tớ nghi ngờ đứa con mà anh ta dắt theo kia là anh ta sinh đấy!”
Gần như ngay lập tức, cô ấy nhận được tin nhắn trả lời của bạn gay: “Thế thì đã là gì! Mấy ngày trước tớ đọc bộ tiểu thuyết đam mỹ kia, một người đàn ông còn mang thai ba đứa cơ! Cậu nói xem bọn họ sinh kiểu gì vậy? Đánh rắm cho lòi ra chắc?”
“Tớ không biết...” Mẹ của bé gái kia yếu ớt trả lời, ánh mắt nhìn sang Chu Tử Hào lại càng mang vẻ một lời khó nói hết.
Ba của Chu Tử Hào không hề cảm nhận được những ánh mắt khác thường ở xung quanh, anh ta lắc cái gậy phát sáng trong tay theo giai điệu trên sân khấu, tiếp tục cố gắng hét to: “Tôi mang thai rồi! Cậu hai Lưu, tôi mang thai rồi!”
Mọi người xung quanh, anh mang thai rồi thì liên quan gì tới cậu hai Lưu?
Chu Tử Hào lặng lẽ kéo lấy cánh tay ông bố nhà mình, nhưng ông bố nhà mình lại đang hét hết sức mình, hoàn toàn không chú ý tới động tác nhỏ của cậu ta.
Chu Tử Hào bất lực, chỉ đành lặng lẽ ngồi dịch sang bên cạnh, dùng ánh mắt nói với mọi người rằng cháu không quen người này, cháu thực sự không quen...
Lưu Thiên Hàn không có tâm trạng chú ý tới tình hình bên dưới sân khấu, bây giờ anh chỉ muốn nhìn xem Nhan Nhã Tịnh diễn yêu tinh gì thôi.
Ban nãy trước khi lên sân khấu, Nhan Nhã Tịnh luôn cố tỏ ra thần bí, không lấy đạo cụ gì ra hết, nếu như cô dám ưỡn ẹo quyến rũ phụ huynh nam ở đây ngay trên sân khấu này, anh sẽ đánh gãy chân cô!
Lưu Thiên Hàn nhân lúc Nhan An Mỹ đang hát, quay mặt lại lặng lẽ nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái. Truyện Đoản Văn
Chỉ thấy trên đầu Nhan Nhã Tịnh đội một cái đầu heo rất lớn, cô đứng ở đằng sau anh và Nhan An Mỹ, đang uốn éo, đần độn cứ như có thể lăn xuống sân khấu bất cứ lúc nào vậy.
“Phụt...”
Một người âm trầm lạnh nhạt như Lưu Thiên Hàn nhìn thấy cái đầu heo tròn xoe của Nhan Nhã Tịnh cũng suýt chút nữa thì cười ngay tại chỗ.
Ừm, người phụ nữ này đội đầu heo trông cũng thuận mắt phết đấy.
Sau khi tiết mục kết thúc, Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh không đi xem chương trình mà tới phòng nghỉ ở sau cánh gà.
Nhan Nhã Tịnh vẫn đội cái đầu heo tròn xoe kia, không biết vì sao, nhìn thấy cái đầu heo đáng yêu này, Lưu Thiên Hàn bỗng muốn sờ một cái.
Trong đầu anh vừa mới xuất hiện suy nghĩ này, anh đã không kiềm chế được mà sờ lên.
Nhan Nhã Tịnh không cảm nhận được Lưu Thiên Hàn sờ cái đầu heo này. Ngay khi cô tháo đầu heo xuống, nhìn thấy bàn tay to lớn của Lưu Thiên Hàn đang đặt trên đầu heo kia, khẽ xoa xoa, khuôn mặt dịu dàng cứ như đang xoa tình nhân ấy.
Đầu óc Nhan Nhã Tịnh chập mạch, không nhịn được hỏi một câu: “Anh hai, hóa ra anh thích sờ đầu heo à!”
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy quan hệ của mình với Lưu Thiên Hàn hôm nay khá tốt, cô còn muốn quan hệ của hai người thân cận hơn nữa, bèn đưa cái đầu heo này tới trước mặt Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, nếu như anh thích sờ đầu heo thì anh cứ ra sức mà sờ, hay là em tặng luôn cái đầu heo này cho anh nhé?”
Lưu Thiên Hàn mất tự nhiên ho một tiếng, anh không ngờ lại bị Nhan Nhã Tịnh nhìn thấy hành động sờ đầu heo, bây giờ cô nói anh thích sờ đầu heo, sao cứ như đang nói anh có sở thích đặc biệt biến thái gì vậy!
Lưu Thiên Hàn là người kiêu ngạo như vậy, đương nhiên không thể thừa nhận mình đang ngại được. Anh nhìn Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt âm trầm như nước: “Ừm, tôi thích sờ đầu heo.”
Nói rồi, anh sờ lên đầu Nhan Nhã Tịnh như thể đương nhiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.