Đúng ra là Chiến Mục Hàng thực sự không muốn để lộ khía cạnh tăm tối này ra trước mặt Tô Thu Quỳnh chút nào cả, nhưng biết làm thế nào được đây? Anh ta sợ!
Anh ta sợ sau khi mình để Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu đi khỏi, tình cảm của họ sẽ ngày càng đậm sâu, anh ta sẽ càng không thể chen chân vào được!
Tô Thu Quỳnh cũng không ngờ Chiến Mục Hàng lại đê tiện đến mức lấy mạng sống của Lâm Tiêu ra để đe dọa cô thế này.
Nhưng Chiến Mục Hàng sẽ không đe dọa được cô đâu, mãi mãi không bao giờ đe dọa được cô đâu!
Tô Thu Quỳnh lấy thân mình chắn trước mặt Lâm Tiêu. Nụ cười châm chọc, lãnh đạm vẫn hiện hữu trên gương mặt cô: “Được đấy. Hôm nay anh giết cả tôi lẫn Lâm Tiêu đi là vừa khéo, để chúng tôi được xuống dưới kia làm một đôi uyên ương!”
“Thu Quỳnh, anh sẽ không để chuyện gì xảy ra với em đâu!” Lâm Tiêu kiên định gằn từng chữ một.
Bị bao nhiêu súng ống chĩa vào như thế mà Lâm Tiêu thật sự không hề hoảng sợ. Người lớn lên trong gia đình có hoàn cảnh như anh có nguy hiểm nào chưa từng trải qua? Mấy khẩu súng đã đòi dọa dẫm được anh thì quá viển vông!
Lâm Tiêu lẳng lặng kéo Tô Thu Quỳnh vào lòng. Anh chỉ lo súng đạn không có mắt, sẽ vô tình làm Tô Thu Quỳnh bị thương.
Lâm Tiêu nhướng mày, trên gương mặt khôi ngô, tuấn tú đến mức cả thánh thần lẫn con người đều phẫn nộ ấy vẫn hiện lên vẻ xấc xược: “Chiến Thất, anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309538/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.