Trước nay Chiến Mục Hàng chưa từng sợ hãi như vậy, sợ đến mức lạnh cả tóc gáy, cơ thể cũng theo đó mà run lên.
Anh ta thực sự rất sợ, anh ta sợ rằng sau khi anh ta mở cửa phòng tắm ra sẽ nhìn thấy một cái xác lạnh lẽo.
Những năm qua anh ta tung hoành trong thương trường, chưa bao giờ là người hiền lành lương thiện, anh ta cũng từng dẫm lên thi thể của người khác bước lên từng bước một mà mặt chẳng đổi sắc, nhưng anh ta sợ nhìn thấy thi thể của Tô Thu Quỳnh.
“Đại ca...”
Minh Quân vội vàng chạy tới cũng nhận ra chuyện gì đã xảy ra, nghĩ tới bên trong có thể là Tô Thu Quỳnh từng có ơn với anh ta, trong lòng anh ta cũng thấy khó chịu.
Con người thật mâu thuẫn, Minh Quân cảm thấy đại ca nhà mình ức hiếp Tô Thu Quỳnh hết lần này đến lần khác, quả thực rất quá đáng. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ như người mất hồn này của Chiến Mục Hàng, anh ta lại cảm thấy đại ca lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn quyết đoán của mình có hơi đáng thương.
Chiến Mục Hàng không nói gì, cuối cùng anh ta vẫn quyết định mở cửa ra, nhỡ đâu Tô Thu Quỳnh vẫn còn sống thì sao? Anh ta kéo dài thêm một phút thì cơ hội sống của Tô Thu Quỳnh sẽ ít đi một phút.
Cửa phòng tắm cũng bị Tô Thu Quỳnh khóa trái từ bên trong, Chiến Mục Hàng không đợi được dù là một giây, anh ta nhấc chân lên đạp phăng cánh cửa trước mặt.
Màu máu lan tràn.
Chói mắt tới mức đôi mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309480/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.