“Cô An, có phải cho dù cô mắc lỗi gì cũng đều có thể đổ lên người người khác không?” Một phóng viên lão làng thực sự không nhìn nổi dáng vẻ cứ thích tỏ ra đáng thương của Tô Thu Quỳnh nữa: “Cô An, chúng tôi không nhìn thấy Tô Thu Quỳnh hại cô, nhưng cô thì cho dù gặp phải chuyện gì cũng thích hắt nước bẩn lên người Tô Thu Quỳnh!”
“Tô Thu Quỳnh không có lỗi, ngồi tù năm năm, vốn dĩ đã là oan khuất vô cùng lớn rồi, cô còn cho người hành hạ cô ấy ở trong tù. Cô làm loại chuyện thế này, rốt cuộc cô có phải con người không!”
Phóng viên lão làng kia chỉ trích không hề nể nang, chặn cho An Tình bỗng chốc không biết phải biện bạch như thế nào.
Cũng không đợi cô ta nói chuyện, một nữ phóng viên trẻ tuổi khác không nhịn được nói: “Đương nhiên không phải là con người rồi! Chỉ cần có một chút nhân tính thì ai mà làm được chuyện giết chính con của mình chứ! Bắt đầu từ lúc cô ta giết chết con của mình, cô ta đã không phải con người rồi!”
“Ai nói tôi không phải con người! Mấy người giúp Tô Thu Quỳnh hại tôi, mấy người mới không phải là con người!” An Tình bị người khác bức ép tàn nhẫn như vậy nên cũng nôn nóng: “Tôi không hề có lỗi, mấy người dựa vào đâu mà chỉ trích tôi! Mấy người nhận hối lộ của Tô Thu Quỳnh có đúng không!”
“An Tình, cô đúng là không còn thuốc chữa nữa rồi!” Phóng viên gia kia đã hành nghề nhiều năm như vậy rồi, đây vẫn là lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309479/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.