Chiến Mục Hàng vừa nói vừa mạnh mẽ kéo Tô Thu Quỳnh vào phòng tổng thống mà anh ta bao ở trên tầng trên cùng.
Nghe được tiếng cửa nặng nề đóng chặt, trong lòng Tô Thu Quỳnh hoảng hốt vô cùng.
“Chiến Mục Hàng, anh cút đi, tôi nói anh đừng chạm vào tôi!”
Tô Thu Quỳnh liều mạng đấm Chiến Mục Hàng, đôi mắt anh ta đỏ đục ngầu, hệt như chó sói ăn thịt người không nhả xương khiến cô sợ hãi từ tận đáy lòng.
“Chiến Mục Hàng, thả tôi ra! Đây là hôn lễ của anh và An Tình đấy!”
Tô Thu Quỳnh cố gắng nói gì đó khiến Chiến Mục Hàng tỉnh táo lại: “Chiến Mục Hàng, hôn lễ của các người sắp bắt đầu rồi, anh mau ra ngoài mau!”
Chiến Mục Hàng chẳng hề có ý tha cho Tô Thu Quỳnh, anh ta cứ thế bế ngang người cô lên.
“Tô Thu Quỳnh, cho dù hôm nay đã định sẵn là trò cười thì em cũng đừng mong anh tha cho em! Tô Thu Quỳnh, chúng ta không chết không thôi! Cả đời này, chỉ cần chúng ta còn một hơi thở, em đừng hòng chạy thoát!”
Trong lòng Tô Thu Quỳnh rất sợ hãi, nhưng cô đấu với Chiến Mục Hàng như châu chấu đá xe, hoàn toàn không có cơ hội thắng.
Nhưng cho dù không thắng được, cô cũng không muốn bị anh ta cưỡng hiếp như vậy!
Những lần bị anh ta cưỡng hiếp sau khi ra tù, mỗi một lần, cô đều sống chẳng bằng chết.
Cô nghĩ, nếu lần này thực sự để anh ta đạt được ý đồ, cô có thể sẽ chết thật mất.
Tô Thu Quỳnh không nói gì, cô chỉ cười nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309472/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.