“An Mỹ, có bao giờ em nghĩ nếu chúng ta thật sự là con của ông cậu mà không nhận lại ông ấy thì không công bằng với ông ấy không?”
Nhan An Bảo nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nhan An Mỹ: “An Mỹ, cho dù bọn mình có là con của ông cậu thật, chúng mình vẫn có thể đến thăm ba thường xuyên mà, nhưng có những sự thật bọn mình luôn phải đối mặt! An Mỹ, bọn mình sắp năm tuổi rồi, không còn là trẻ lên ba nữa!”
“Vâng, đúng vậy, bọn mình không còn là trẻ lên ba nữa rồi!” Nhan An Mỹ khẽ thở dài, dường như cô bé đã có quyết định rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy sức sống bỗng chốc trở nên rất kiên quyết: “Anh ơi, bọn mình đi làm giám định ADN với ông cậu đi!”
“Ừ.” Nhan An Bảo nhẹ nhàng đáp, rồi gửi tin nhắn cho Lưu Thiên Hàn: “Ông cậu ơi, bọn cháu đợi ông ở cổng bệnh viện, lát nữa ông cậu đến đón cháu và An Mỹ nhé!”
Sau khi gửi tin nhắn đi, Nhan An Bảo không khỏi suy nghĩ, nếu ông cậu mới là ba ruột của cậu và Nhan An Mỹ thì chẳng phải sau này cậu sẽ phải gọi Hách Trung Văn là anh họ ư?
Từ ba thành anh họ, nỗi niềm chua xót này... ôi chao!
Nghĩ vậy, Nhan An Bảo càng đau lòng cho Hách Trung Văn.
Nhưng cậu luôn là người theo đuổi sự thật, vậy nên cho dù sự thật có là gì đi nữa thì cậu cũng muốn một đáp án rõ ràng.
Sau khi nhận được tin nhắn trả lời của Nhan An Bảo, Lưu Thiên Hàn vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309385/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.