Cô thật sự rất sợ anh, không phải sợ chết mà chỉ sợ hai đứa trẻ bơ vơ, không có mẹ chăm sóc.
Con không mẹ như cây không rễ, Nhan Nhã Tịnh không muốn con mình trở thành trẻ mồ côi.
Nếu người khác muốn hủy hoại cô thì cô còn có thể nghĩ cách để đấu tranh, nhưng thực lực của Lưu Thiên Hàn quá lớn. Ở cái đất Vân Hải này, anh một tay che trời. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối như thế, cho dù Nhan Nhã Tịnh cô có tính toán khôn khéo đến đâu cũng sẽ thất bại thảm hại.
Cô chỉ có thể hy vọng Lưu Thiên Hàn động lòng thương xót mà tha cho cô.
Đôi mắt đen như mực của Lưu Thiên Hàn ngập tràn đau đớn. Anh nhìn chiếc thẻ trong bàn tay nhỏ nhắn, trắng nõn của Nhan Nhã Tịnh, trái tim cũng bắt đầu đau theo.
Không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại cầu xin anh tha cho cô!
Cô phải sợ anh đến mức nào thì mới làm như thế!
Lưu Thiên Hàn không có thói quen giải thích với người khác, anh chỉ đành tiến đến mạnh mẽ ôm cô vào lòng: “Nhan Nhã Tịnh, hôm qua chỉ là hiểu lầm thôi.”
Hiểu lầm?
Nhan Nhã Tịnh ngẩng lên nhìn Lưu Thiên Hàn với vẻ hoang mang, không hiểu rốt cuộc anh đang nghĩ gì. Tối qua suýt nữa cô bị người ta cưỡng bức rồi phanh thây. Bây giờ Lưu Thiên Hàn chỉ nói một câu hiểu lầm là tất cả đều kết thúc ư?
Trước giờ Nhan Nhã Tịnh luôn tự biết cân nhắc nên đương nhiên không có gan chất vấn Lưu Thiên Hàn, cô sợ anh tức giận sẽ băm mình ra thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/309129/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.