Chu Tịnh vốn đã rất háo hức, nghe tiếng nhạc này, cô ta lại càng vui đến độ khoa tay múa chân.
“Cuối cùng cũng thấy Nhan Nhã Tịnh bị bẽ mặt rồi, hào hứng quá đi mất!”
Chu Tịnh kích động ôm lấy cánh tay của Cung Tư Mỹ: “Nếu gương mặt xấu xí của Nhan Nhã Tịnh cũng bị hắt sơn lên thì tốt biết mấy, cô ta sẽ bớt mặt dày đi dụ dỗ đàn ông khắp nơi!”
Nhìn thấy Thịnh Vân Hiên và Kiều Hạ kích động quơ bảng LED trong tay mình, trên đó có viết tên của Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh, gương mặt nhỏ nhắn đang đắc chỉ của Chu Tịnh lập tức nhăn rúm lại.
Lại còn Nhã Tịnh cố lên, Thu Quỳnh cố lên nữa chứ!
Trên người toàn là nước sơn, không phải ‘thêm sơn’ à!
Trong xã hội thượng lưu, thể diện là quan trọng nhất. Trong lòng Lưu Thiên Hàn vẫn còn hình bóng của Nhan Nhã Tịnh. Cô mặc bộ đồ kinh tởm này đi catwalk, người mất mặt là toàn bộ nhà họ Lưu. Dù cho lúc trước Thịnh Vân Hiên thích cô ta ra sao, nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác này của Nhan Nhã Tịnh, bà ta nhất định sẽ cực kỳ chán ghét cô!
“Tư Mỹ, cô nói xem, bà Lưu thấy dáng vẻ luộm thuộm này của Nhan Nhã Tịnh, liệu vẻ mặt sẽ rất đặc sắc đấy nhỉ?”
Vẻ mặt Cung Tư Mỹ cao ngạo, cô ta không trả lời câu hỏi của Chu Tịnh mà chỉ mang bộ mặt mong chờ nhìn chằm chằm lối vào của sàn diễn.
Khi thấy Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-boss-han-nghien-vo-len-troi/2362756/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.