Lúc bị Trần Mưu kéo đến bệnh viện, Trần Miên Miên cũng không biết xảy ra chuyện gì. 
Nhưng cô nhóc cũng có thể nhìn ra từ biểu cảm nghiêm túc của Trần Mưu vài phần, Nguyên Phi Hòa ngồi ở bên cạnh cô, thần sắc thoạt nhìn cũng không hoàn toàn nhẹ nhàng mấy, Trần Miên Miên nhỏ giọng hỏi: 
"Anh, xảy ra chuyện gì thế?" 
Trần Mưu ngồi ở phía trước lái xe, không trả lời vấn đề của Trần Miên miên. 
Kỳ thật, trên đường cậu cùng Nguyên Phi Hòa đến nhà họ Trần, vì không muốn nói cho Trần Miên Miên biết chuyện mà hai người xảy ra tranh chấp. 
Nguyên Phi Hòa muốn nói cho Trần Miên Miên, hơn nữa phải thuyết phục cô bé tận lực phối hợp điều trị. 
Nhưng Trần Mưu không đồng ý quan điểm của Nguyên Phi Hòa – không, cũng không phải là không đồng ý, chỉ là cậu hoàn toàn không biết nên mở miệng với Trần Miên Miên như thế nào, làm sao để nói cho em gái mình biết là, em bị bệnh rồi, hơn nữa còn là căn bệnh rất rất khó chữa. 
Nguyên Phi Hòa duỗi tay sờ đầu Trần Miên Miên, kỳ thật, quan hệ của hắn và Trần Miên Miên không tồi – chỉ cần hắn và Trần Mưu không đánh nhau là được, hắn nói: 
"Miên Miên, anh ba của em có chuyện muốn nói với em." 
Trần Miên Miên nói: 
"Em bị bệnh sao?" 
Mấy ngày trước, Trần Mưu có dẫn cô đi bệnh viện, biểu cảm của cậu nghiêm túc như thế, cô cũng đoán được lý do. 
Nguyên Phi Hòa ừ một tiếng: 
"Miên Miên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-anh-muon-danh-em/3329748/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.