Nguyên Phi Hòa không thích Trần Mưu uống rượu.
Chính xác mà nói thì hắn không thích Trần Mưu uống rượu trước mặt người khác.
Trần Mưu sau khi uống rượu luôn gây chuyện, việc lớn việc nhỏ gì cũng có nhưng chung quy thì vẫn khá phiền toái.
Trần Mưu hoàn toàn không nghe lời Nguyên Phi Hòa nói, cậu đập tay thật mạnh lên cái bàn trước mặt Nguyên Phi Hòa rồi hét lớn:
"Nguyên Phi Hòa, là ai cho anh nói chuyện với em bằng cái giọng đó hả?!"
Nguyên Phi Hòa ngồi trên ghế, nhìn Trần Mưu bằng ánh mắt có chút kì quái.
Trần Mưu đã rất lâu không dùng thái độ này nói chuyện với hắn rồi, ngày thường, đa phần lúc Trần Mưu nói chuyện đều mang theo vẻ chịu đựng, dù gì thì Trần Mưu cũng sợ bị đánh. Đương nhiên, Trần Mưu bị đánh nhiều tất nhiên cũng sẽ có ý định chia tay.
Đáng tiếc là Trần Mưu không dám nói, Nguyên Phi Hòa cũng tuyệt đối không đồng ý.
Tính tình của Nguyên Phi Hòa kì thật cũng không tính là quá tốt nhưng chỉ có trước mặt Trần Mưu mới thu liễm lại một chút, nhưng mà cái mức độ thu liễm này cũng không quá cao, cho nên hai người bọn họ lâu lâu cũng sẽ đánh nhau, mà đánh một hồi thì đa phần đều là Trần Mưu bị đánh cho sợ chết khiếp.
Có lẽ là bởi vì rượu cho nên Trần Mưu bây giờ lại có vẻ không giống như ngày thường.
Nguyên Phi Hòa vươn tay, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng sờ sờ gương mặt của Trần Mưu, bộ dạng Trần Mưu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-bao-anh-muon-danh-em/2838784/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.