Đã là người nhà rồi, vậy thì… phải chuẩn bị thêm đồ gia dụng thôi!
↑
By lối tư duy kỳ quặc của Vinh Quý.
Vì thế trong lúc Tiểu Mai nghiên cứu khoáng thạch, cậu cũng siêu cấp nghiêm túc nghiên cứu, người ngoài không biết còn tưởng cậu cũng là dân trong nghề nữa.
Đáng tiếc…
Cậu chỉ nghiên cứu màu sắc và hình dạng của mấy viên đá đó thôi.
Cậu muốn tìm một cái có thể làm giá đỡ đầu, như vậy thì Tiểu Mai không cần lấy cái giỏ để đựng đầu cho mình nữa, tuy rằng hành động sợ để đầu cậu dưới đất dơ mà đặt trên giỏ rất là ấm áp nhưng cậu vẫn thấy như vậy lãng phí quá.
Cho nên cứ tìm một tảng đá nhỏ làm kệ đỡ đầu là được rồi. Vừa khéo ở đây có rất nhiều đá.
Tóc của mình màu vàng, cái mũ màu đỏ, như vậy đã rất khoa trương rồi, theo lý mà nói cái giá đỡ đầu nên có màu nhạt tí thì tốt hơn, như màu đen chẳng hạn, nhưng mà… cái đầu kim loại bây giờ của cậu cũng khá là đen rồi…
Cuối cùng Vinh Quý chọn một khối đá màu trắng, sau đó cậu liền gọi Tiểu Mai: “Tiểu Mai ơi Tiểu Mai à, tụi mình mang khối đá trắng trắng kia về được có không?”
Tiểu Mai: Lẽ nào cậu ấy có thể nhìn ra khối đá đó là loại đá hiếm hay sao?
Tiểu Mai không trả lời mà im lặng nhìn Vinh Quý.
Sau đó…
Vinh Quý cứ như sinh ra là để phủ định mọi suy đoán của Tiểu Mai:
”Tiểu Mai, dùng khối đá trắng đó làm bệ đỡ đầu cho tớ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yen-nghi/1654921/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.