Ánh đèn nhợt nhạt, tiếng gào thét, tiếng máy móc cọ xát với động cơ ầm ĩ được ẩn giấu dưới mặt đất…Vinh Quý yên lặng cảm nhận hết thảy những điều này.
Cơ thể của Tiểu Mai là thấp bé nhất.
Có kẻ vì vậy mà cố ý chen hàng vào phía trước anh. Người đó đã ngang ngược đứng trước mặt anh, một lát sau còn kiêu ngạo xoay người lại, cúi đầu xuống, sau đó khinh miệt nói với Tiểu Mai: “Ngại quá đi, tao không nhìn thấy mày! Mày hả… Lùn quá hà!”
Phản ứng đầu tiên của Vinh Quý là muốn giữ chặt Tiểu Mai, cậu theo phản xạ lo lắng Tiểu Mai sẽ có hành động chống cự, dù sao cậu chỉ còn mỗi một cái đầu, không có khả năng giúp Tiểu Mai.
Rồi cậu lập tức nhận ra, bây giờ đến cả tay để nắm lấy Tiểu Mai cậu cũng không còn nữa.
Nhưng mà…
Tiểu Mai chả có bất kỳ phản ứng gì với việc này.
Anh thậm chí không thèm nhìn đối phương, chỉ đứng yên tại chỗ, không có động tĩnh gì.
Xem người đàn ông trước mặt vô hình.
Không lên tiếng càng hiệu quả hơn là lên tiếng, người kia liếc thấy Tiểu Mai không hề phản ứng, ban đầu hắn định từng bước áp sát khiêu khích cơ, nhưng rất nhanh, hắn nhớ ra đây là nơi chờ xin việc, gây chuyện chỉ khiến bản thân thiệt thòi, vì thế hắn nắm chặt bàn tay rồi xoay người đi.
Thế nhưng những người phía sau thấy Tiểu Mai “nhẫn nhục im lặng” như vậy liền cười thầm, tất cả đều chen hàng đứng lấn trước Tiểu Mai.
Cho nên xếp hàng lâu như vậy, khó lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-yen-nghi/1654918/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.