*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi tiệc sinh nhật trôi qua, Sơ Tinh Miên giống như là bóng cao su xì hơi*, mỗi ngày lo lắng sốt ruột không ăn không uống. Cô tự nhốt mình trong phòng ngủ hai ngày, mãi đến thứ hai mới về trường. Mặc dù người ở trong trường, nhưng suy nghĩ thì bay đi đâu mất rồi, ngay cả lúc đi học cũng không chú ý vấp phải đá ngã.
* chán nản, buồn bã, thiếu sức sống.
Nhìn thấy thìa của cô sắp rơi xuống bát canh, Hứa Xán Xán nhanh tay nhanh mắt cầm lấy nó. Còn thuận tiện liếc Sơ Tinh Miên một cái: " Cậu có biết rằng bộ dạng mất hồn mất vía của cậu mấy ngày nay đã bị được không, trên diễn đàn trường đang nói cậu bị đá nên thất tình. "
" Tớ tình nguyện bị đá còn hơn. " Cô nhỏ giọng nói thầm " Chuyện này còn khó giải quyết hơn chuyện bị đá. "
Đột nhiên, cô ngừng lại một chút, như thể nhận ra chuyện gì đáng sợ.
" Cậu nói xem, Chu Triều Gia có phải rất hận tớ không? " Mu bàn tay cô đặt lên cằm, mày thanh tú nhăn lại, lo lắng hỏi.
" 108 lần. " Hứa Xán Xán mặt không chút thay đổi ăn cơm " Não nhỏ của cậu toàn suy nghĩ gì đâu. "
Sơ Tinh Miên buồn phiền thở dài.
Thầy khuôn mặt trẻ con xinh đẹp của cô trở nên buồn rầu, Hứa Xán Xán liền thu lại ý nghĩ trêu chọc, an ủi nói: " Anh ta hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-xuan-cuong-tuong/266382/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.