Bắt đầu tiết học của những đứa trẻ lên 3, đầu óc tôi như lên mây vì tôi không thể toàn tâm tập trung vào cái tiết học ba xàm ba lá này được. Thật sự nhàm chán đến vô vị!
Một lớp học như thế sẽ được bố trí một tấm kính cường lực thật to, nằm đối diện với cửa ra vào. Tạo điều kiện cho lũ trẻ được ngắm nhìn đường phố tập nập bên dưới chân mình. Nhưng tôi không sử dụng nó với mục đích đó, tôi tranh thủ thời cơ đăm chiêu qua tấm kính đó để ngồi... đếm chim=)))
A...
Những chú chim thả mình lượn lờ trên mảng lụa xanh biếc kia... Cmn... Eri muốn làm mây, Eri muốn làm gió, làm những thứ vô tri. Đầu óc tôi trong một khắc bỗng nhẹ như tơ, tôi đang thả cho tâm trí mình bay xa như quả bóng bơm khí nitơ.
Ngồi nghệch mặt cả buổi, suy tư về bias, nghĩ đủ 7749 câu chuyện hạnh phúc của mình và bias 2D sau này. Cứ thế, tôi bâng quơ không biết cô giáo đang nói gì.
"Cô điểm danh nhé""Bạn nào có tên thì giơ tay lên và nói có để cô còn biết"
Lời nói của cô bảo mẫu làm tôi chợt bừng tỉnh trong cơn mê sảng của thuốc phiện trong óc =))
Sau một tràng gọi tên với những cái tên lạ lẫm, cuối cùng cũng tới lượt mình:
"Kazuhiko Eri"_Cô hơi nhíu mày để nhìn cho rõ vào danh sách.
"Có ạ!"_Tôi hừng hực giơ tay thật cao để cô thấy rõ.
(À ha... Thì ra là con bé hồi nãy ấy hả?)_Cô nhìn thẳng vào tôi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tuyet-roi/3562065/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.