Thiên tài gì cơ=))
Có mà thiên tài trong việc báo nhà báo cửa thì có.
"Cái con khỉ đó..."_Tiếng ai đó đang lầm bầm
Đùng đùng đùng
Tiếng bước chân từng bước hết sức 'nhẹ nhàng' bước xuống cầu thang muốn gãy cmn cái thang.
Cầu thang: Bộ tao chọc mày hả?
Ánh mắt dừng lại ngay chỗ của 2 con người đang lén lút làm điều mờ ám gì đó:
(Cha mẹ?)(À thì ra mày ở đây!)
Mạnh tay mở cửa cái xoạch, 2 vợ chồng kia cũng được phen hú hồn. Eri ở trong phòng chợt giật nảy mình, đánh mắt qua nơi có tiếng động.
Ôi vc... cái đếch gì đây? Thằng anh hai?
"Mày..."_Thằng anh hai - Kazuhiko Asahi trông mặt mũi chẳng sáng sủa tí nào, cái mặt cứ hầm hầm.
"Gì đấy Asahi?"_Mẹ - Kazuhiko Santoso nghe đứa con trai vừa phát ngôn mày tao với nhỏ em út liền quay sang chất vấn.
"Mày... DÁM PHÁ BÚT MÀU CỦA ANH HAI!!!" _Mặc kệ mọi thứ xung quanh, Asahi hóa điên vì con em của mình rồi...
"CON OẮT XẤU XÍ KIAAAA"
(Ăn cứt rồi...)(Thôi chào tạm biệt thế giới, tao CHUỒN!!!)
Eri xứng đáng nhận được danh hiệu 'báo con' xuất sắc nhắt năm. Mặc kệ sự đời, cho dù nó cũng đã sống qua 1 đời 16 năm thì bây giờ nó cư xử khác mẹ gì mấy đứa lên ba?
Chả là hôm kia rảnh quá nên lén vào phòng thằng anh bẻ mấy cây bút màu ra chơi nấu ăn tí ấy mà... Nó ngây thơ làm đếch gì biết cái hộp bút màu đó là của vàng của bạc của thằng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-tuyet-roi/3562063/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.