20 tháng Chạp
Bản thân ít khi nào để ý đến lịch của mặt trăng bởi chẳng bao giờ đủ ngoan để ăn chay ngày Rằm hay đi chùa mùng một… Nhưng những ngày này, thì luôn phải lầm nhầm trong đầu: À đã là tháng Chạp!
Sáng nay Trời gom nước mắt, khóc một lần cuối cùng để nhẹ lòng đón mùa mới sang. Cơn mưa trái mùa bất chợt và có lẽ - cũng là sau cùng cho năm cũ – chỉ thoảng ướt áo và xốn xang đủ vừa để trùm kín chăn rồi tiếp tục dỗ dành giấc ngon lành, tự nhủ: “Tất cả sẽ qua đi… Tất cả sẽ bắt đầu”…
21 tháng Chạp
Người ta lục đục nghỉ Tết. Còn mình, tự sắm sửa thêm một công việc mới. Cũng vui dù tất tả.
Thế là một ngày như dài thành hai mươi bốn tiếng, chạy luân phiên từ nơi này qua chốn khác, sáng đối diện báo cáo, chiều đối diện kế hoạch… Vậy mà lại thích những ngày hiện tại, thà đốt cho hết năng lượng thừa mứa vào công việc và những điều ưu tiên khác, để thôi dật dờ vì những ngộ nhận chóng vánh linh tinh của cảm xúc phiền hà.
Bất giác thấy thời gian đã chạm tới những nếp nhăn trên khóe mắt và tuổi tác cũng không còn kiên nhẫn chờ đợi mình. Vậy mà sao mùa Xuân vẫn xa tận đâu đâu…
23 tháng Chạp
Đưa ông Táo về trời.
Nếu sẵn đường tạt ngang qua cung Hằng gặp ông Tơ bà Nguyệt thì ông Táo hỏi giùm là dây tơ chỉ hồng của mình bị rối nùi vo cục trên đó hay gì mà đến giờ vẫn cứ long đong?
24 tháng Chạp
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-troi-ve-phia-cu/1851498/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.