Thoắt một cái đã gần tới kì thi giữa kì, cậu ngày ngày vùi vào đống bài tập thêm mà anh cho cũng đã học tốt hơn đôi chút.
- AAAA... KHÔNG HỌC NỮA
- Đừng than thở nữa làm xong hết tờ này thì về
Tiếng trông tan học đã vang rất lâu, ấy thế mà cậu vẫn chưa được về khiến tâm trạng nôn nóng gần chết, hoàng hôn cũng dần buông xuống.
- Nhưng mà tôi còn phải về để đi làm nữa, nghỉ phép mấy ngày rồi thế này sẽ bị đuổi đấy
- Cậu làm gì cơ?
- Ừm... tôi làm gì không phải việc của anh, xin đấy cho tôi về đi
Giọng mất khống chế mà cáu gắt với anh, Lương Kiên vẫn khá thảnh thơi trước sự vội vội vàng vàng của cậu, anh ngẫm nghĩ một hồi liền đưa ra một đề nghị.
- Tôi sẽ thả cậu về nếu cậu cho tôi đưa cậu đến tận nơi làm việc
- Để làm gì?
- Phòng hờ bạn học Thế An đi chơi ở đâu đó trốn bài tập
- Thôi được rồi được rồi mau đưa tôi đi nhanh lên sắp tới giờ rồi
Chiếc xe đạp lại băng băng trên đường phố, ánh chiều tà cuối cùng nhàn nhạt chiếu xuống phảng phất lên gương mặt người ngồi phía trước, cậu giữ chặt lấy chiếc áo của anh khiến nó nhăn nhúm như lần trước, anh cũng thừa cơ nó mà trêu chọc.
- Hah nhát như thỏ con thế, tiền giặt ủi tính sao đây?
- Mẹ nhà anh tin tôi xé áo anh giữa đường không?
- Haha cậu dám à? Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thu-lai-co-mua/2649502/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.