Lúc ra khỏi cổng trường, bầu trời đã âm u hẳn, những đám mây dày và thấp tụ lại trên đỉnh đầu. Thiệu Ngô hứng gió lạnh trên chiếc xe đạp, thầm nghĩ có lẽ tuyết sắp rơi rồi. Cậu không thể nói rõ cảm giác này vì thực sự chuyện chẳng liên quan gì đến cậu. Song, dường như có điều gì đó vẫy gọi làm cậu không kìm được mong muốn đi tìm gã.
Vương Vũ Quân.
Người anh cùng mẹ khác cha mà cậu chẳng quen thân.
Một người đồng tính.
Lúc gặp Vương Vũ Quân phải nói gì đây? Sao anh thành đồng tính? Đồng tính có cảm giác thế nào? Hay là... Thiệu Ngô mải nghĩ ngợi đến nỗi suýt vượt đèn đỏ.
Với cậu, Vương Vũ Quân như người ở thế giới khác. Tóc xoăn xù, xịt nước hoa, không có công việc đàng hoàng, đã hơn hai mươi tuổi còn phí hoài bản thân trong quán net. Như bố nói, anh ấy còn... hôn đàn ông giữa phố.
Thiệu Ngô chống chân xuống đất rồi xuống xe.
Đây là lần thứ hai cậu đến nơi này, thì ra quán tên là Kim Lai. Các cửa sổ đều kéo rèm xám có lẽ để đề phòng bị kiểm tra. Nếu đi tiếp về phía trước tới gần cuối hẻm sẽ thấy được hai tiệm làm tóc.
Thiệu Ngô khoá kĩ xe, hít sâu một hơi rồi đẩy cửa đi vào.
Người trông quán vẫn là cậu chàng tóc vàng, giờ đang tập trung tinh thần chơi trò gì đó làm bàn phím vang lên tiếng lách cách. Mùi hôi cũng vẫn y chang lần trước.
Vào lúc này, quán net không đông lắm. Thiệu Ngô nhìn khắp lượt, thấy tóc đỏ, tóc trắng, tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thu-bay-muoi/1000509/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.