Em nghĩ, em đã chuẩn bị tốt tất cả. Anh nói rất đúng, em còn dũng cảm hơn anh. Anh vươn tay với em, em sẽ không buông tay ra lần nữa. Trì Trú, em yêu anh, cho nên nguyện ý trả giá bởi vậy mà gánh vác bất luận đại giới gì. Em tin rằng chúng ta sẽ có một hồi thiên trường địa cửu.
Anh cũng đứt quãng kể chuyện của anh và Nguyễn Nhan, cô ấy lúc ban đầu cũng giống như em, là bạn thân số một của anh, anh và cô ấy dường như không dấu nhau điều gì. Khi đó trong trường bắt đầu có lời đồn hai người bọn họ ái muội, cũng có người nói cô ấy thích anh, nhưng anh vẫn luôn không để trong lòng, anh thật sự coi cô ấy là anh em, anh vẫn luôn cho rằng cô ấy cũng như thế. Nhưng, vẫn đến một ngày, cô ấy nói muốn ở cạnh anh. Anh cũng không có biện pháp từ chối, dù sao cũng ở chung với nhau lâu như vậy, anh lại là một người dễ dàng mềm lòng, anh trước nay cũng không biết chính mình đang nghĩ cái gì. Bọn họ cứ như vậy mà ở bên nha, nhưng không còn thoải mái như trước nữa. Khi bọn họ chúc mừng ngày thứ một trăm ở bên nhau, Nguyễn Nhan đề nghị chia tay, cô ấy là một cô gái đẹp trai như vậy, cho dù rời đi cũng phải đi một cách tiêu sái, cô ấy uống một chén rượu, nói với anh: “Trì Trú, em lại không kém bao nhiêu, không đáng để anh phải đồng tình, lại bằng mặt không bằng lòng chắp vá xuống, không thú vị, chia tay đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thu-365-yeu-anh/220076/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.