Vệ Ngật Chi bực dọc đi thuyền nhỏ vào bờ trước, nói phải về phái người đi điều tra việc này. Hoàn Đình và Tạ Thù về chậm hơn một bước, đi thuyền nhà họ Vương vào bờ.
Lần đầu tiên Hoàn Đình tiếp đón sứ thần, trong lòng rất lo lắng, lần này lại xảy ra chuyện như vậy, đáng thương năn nỉ Tạ Thù: “Hay là biểu ca phái người khác làm đi, đệ lo sẽ làm hỏng chuyện. Bệ hạ lúc nào cũng mong huynh mắc lỗi, nên giao cho người khác làm thì tốt hơn.”
Tạ Thù vỗ vỗ vai hắn: “Nếu đã biết suy nghĩ vì biểu ca như thế, thì lần này càng cần phải cố gắng thể hiện, sao có thể nhường cơ hội cho người ngoài cơ chứ?”
“Nhưng đệ lo sẽ không làm tốt nhiệm vụ.”
“Đệ cứ nghĩ quá nghiêm trọng ấy chứ, trước đây đại Tấn thống nhất thiên hạ, nhưng bây giờ lại chỉ an phận một phương, lần này cũng không phải bệ hạ muốn giành lại danh dự gì cả, thực ra bản thân người cũng hiểu rõ việc này vô cùng khó khăn.” Nàng chỉ về phương hướng Vệ Ngật Chi rời đi: “Nếu đệ thật sự lo lắng, có thể đi nhờ Vũ Lăng vương trợ giúp. Tộc Thổ Dục Hồn trước từ chối, sau lại phái người sang đây, chẳng qua là vì kiêng dè binh mã của hắn ở Ninh Châu. Đến lúc đó đệ và hắn cùng đi ra đón tiếp, chắc chắn sứ thần sẽ không dám khinh thường đệ.”
Hoàn Đình cúi đầu ủ rũ: “Trọng Khanh tức giận như vậy, đệ không dám đi chọc giận huynh ấy.”
“Hừ, hắn là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-thang-trac-tro/2127074/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.