“Anh ấy đang họp.” Thẩm Tâm cười cười đầy bí ẩn với Thẩm Tâm, sau đó nháy nháy mắt mấy cái: “Cho nên chắc chắn hiện tại anh ấy đang không ở trong phòng, nhưng anh ấy đã nói cho tớ biết số phòng của anh ấy, tớ định thuê gian phòng sát vách với anh ấy, hắc hắc, đêm nay tớ nhất định sẽ tặng anh ấy một kinh hỉ (niềm vui bất ngờ).”
“Ha ha…” Điềm Tâm cười khan mấy tiếng, trong lòng không nhịn được chửi tục một tiếng, còn chưa biết là kinh hỉ hay kinh hãi đâu…
Thang máy lên thẳng tầng một, Thẩm Tâm dẫn theo Điềm Tâm, kéo vali ra sảnh chính làm thủ tục.
Điềm Tâm có chút buồn chán đứng chờ ở sảnh chính, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.
Tính ra, mặc dù Hoàng Quan là khách sạn dây chuyền*, nhưng mỗi một khách sạn, đều mang bản sắc địa phương nơi nó được xây dựng, ví dụ như khách sạn Hoàng Quan ở thành phố W, bên trái còn có một tấm biển giới thiệu. Hoa mai vốn là loài hoa đặc trưng của thành phố W, khách sạn trưng bày và giới thiệu về hoa, sẽ càng giúp cho khách có cơ hội hiểu biết thêm về nét đặc sắc trong văn hóa địa phương.
*khách sạn dây chuyền: Là một chuỗi các khách sạn được xây dựng ở nhiều nơi khác nhau, liên kết với nhau thành một hệ thống giống như dây chuyền, ở Việt Nam mình có hệ thống khách sạn Mường Thanh ấy, nó như kiểu chi nhánh cửa hàng vậy.
Điềm Tâm vừa quan vừa âm thầm khen ngợi trong lòng, lúc cô ngẩng đầu lên, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731348/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.