“A… Cậu nói như vậy, tớ cảm thấy dường như cũng khá có lý đấy!” Thẩm Tâm gật đầu nói: “Nói gì đi chăng nữa, thì cũng không thể để anh ấy bị ám ảnh tâm lý đúng không?”
“CMN… Còn ám ảnh tâm lý?” Điềm Tâm kinh hãi, không nhịn được hỏi lại: “Cậu vốn định dùng phương thức kinh khủng tàn bạo nào để ‘đè’ Lục Dật Tiêu đấy hả?”
“À… Mới chỉ là dự định, không nhắc đến cũng được.” Thẩm Tâm xấu hổ cười, sau đó gõ gõ ngón tay trỏ lên tay lái: “Vậy cậu thử cho tớ một đề nghị xem nào?”
“Đề nghị à…” Điềm Tâm nhìn cô ấy đánh giá một phen, sau đó chân thành nói: “Ít nhất thì cậu cứ đổi bộ quần áo nhìn như trộm cướp đang mặc này trước đã.”
“…” Thẩm Tâm đen mặt.
Hai người lái xe thẳng tiến đến thành phố W, khi đến nơi, đã là mười giờ sáng.
Thẩm Tâm trực tiếp lái xe đến một khách sạn mới mở ở trung tâm thành phố, sau đó đỗ xe ở ga ra dưới tầng hầm nhà hàng.
Điềm Tâm nhìn quanh đánh giá một phen, ái chà, thì ra đây lại là khách sạn Hoàng Quan.
“Để tớ gọi cho Lục Dật Tiêu cái đã, cậu cũng gọi điện thông báo cho Trần Diệc Nhiên nhà cậu đi.” Thẩm Tâm vừa lấy vali đựng đồ của mình ở cốp xe phía sau, vừa lấy điện thoại di động ra bấm số.
“Ừ…” Điềm Tâm gật gật đầu, lấy điện thoại từ trong túi áo ra, gọi cho Trần Diệc Nhiên.
“Alo, anh Nhiên…” Điện thoại vang lên hai hồi chuông, đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731347/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.