“Tớ nhổ vào, cậu đây là làm cái gì thế, ăn mặc như vậy, nguyên một cây đen, muốn đi ăn cướp, hay đi dự tang lễ thế hả?” Điềm Tâm trợn mắt nhìn Thẩm Tâm, không chút kiêng kị nói với cô ấy.
“Con ăn nói kiểu gì thế?” Mẹ Điềm nhíu mày, không chút khách kĩ vỗ một phát thật mạnh lên lưng cô.
“Ôi, giết người, mẹ muốn mưu sát con gái ruột của mình hay sao…” Điềm Tâm bị mẹ mình vỗ đau đến mức đứng không vững, lảo đảo về phía trước hai bước.
“Không phải chính con nói con không phải con ruột của mẹ đấy à?” Mẹ Điềm lườm cô một cái, sau đó quay đầu cười cười với Thẩm Tâm: “Đừng đứng mãi ở đó thế cháu, ngồi đi, để dì rót trà, cháu muốn ăn táo hay lê nào?”
“Dì à, không cần khách khí đâu.” Thẩm Tâm cười nói với mẹ Điềm, sau đó ôm lấy cổ Điềm Tâm, thản nhiên nói: “Cháu đến để giục Điềm Tâm dậy, sau đó đến thành phố W chơi, dì cứ tiếp tục làm việc của dì đi, không cần để ý đến cháu đâu.”
“Không có gì không có gì, để dì rót cho cháu cốc nước trước nhé, quả ở trong rổ, cả điểm tâm trên bàn nữa, cháu thích cái gì thì lấy mà ăn nhé.” Mẹ Điềm cười nói với Điềm Tâm, sau đó liền đứng dậy vào bếp pha trà.
Thẩm Tâm gật đầu cười với mẹ Điềm, sau đó xoay đầu lại, kéo Điềm Tâm đi thẳng đến phòng vệ sinh ở hành lang: “Nhanh, mau đánh răng rửa mặt thay quần áo, sau đó chúng ta lập tức đến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731340/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.