“Đúng vậy…… Anh vẫn còn chưa nghĩ ra a……” Trần Diệc Nhiên cọ cọ đôi môi mềm của mình lên má cô, ngửi ngửi mùi hương dễ chịu trên người cô.
Cô nhịn không được liền rụt đầu, anh thở ra, hơi thở nóng phả lên trên mặt khiến cô có chút ngứa.
“Vậy anh…… Vậy anh đứng lên trước đi đã?? Đợi tới khi anh nghĩ ra thì lại phạt tiếp??” Cô do dự một chút rồi nhỏ giọng nói.
Hiện giờ cô chỉ đang quấn mỗi khăn tắm mà bên trong lại không có gì hết thật sự là không ann toàn a!!
Lỡ như không cẩn thận khăn tắm của cô mà rơi xuống thì phải làm sao bây giờ!
“Không liên quan, cứ như thế này anh vẫn suy nghĩ được……” Trần Diệc Nhiên nở một nụ cười nhàn nhạt, anh từ từ hôn má rồi qua đến tai cô.
Sau đó nhẹ nhàng liếm quanh vành tai nhỏ tinh tế của cô.
“A…… Đừng…… Rất ngứa……” Cô nhịn không được quay đầu sang một bên kêu oai oái, cố gắng dùng sức tránh Trần Diệc Nhiên.
“Như vậy cũng coi như là phạt một bộ phận……” Trần Diệc Nhiên há mồm, nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai cô, sau đó dùng đầu lưỡi tinh tế mà trêu đùa.
Cô chỉ cảm thấy từng đợt tê dại truyền khắp toàn thân, nửa người cô như đang dần mất đi cảm giác.
Trần Diệc Nhiên vô cùng hài lòng nhìn phản ứng của cô, môi anh từ từ trườn xuống, hôn lên cái cổ ấm áp của cô.
Làn da trắng nõn của cô giờ đang hiện lên toàn bộ các mạch máu. Khi hôn cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731233/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.