“Gì mà em không tin anh chứ, thật ra là anh không tin em đúng không??” Cô đưa tay lên quyệt hai hàng nước mắt rồi xịt xịt cái mũi xong quay sang nói với Trần Diệc Nhiên: “Anh suốt ngày nghĩ rằng em thích người khác, sau đó sẽ bỏ anh đi, đi tìm hạnh phúc mới sao?”
Trần Diệc Nhiên hơi sửng sốt một chút, sau đó liền thở dài một hơi, không nói lời nào nữa.
Cô cố gắng đẩy anh ra, hai mắt nhìn chằm chằm vào anh, tức giận nói: “Lần này em không nói với anh là bọn em đi leo núi cùng Tô Việt, là em không đúng, anh có thể mắng em, cũng có thể tức giận với em, sau đó cũng có thể phạt em, nhưng đừng có lúc nào cũng nói linh tinh là em đi tìm hạnh phúc mới!”
Ánh mắt Trần Diệc Nhiên hơi sáng lên, nhìn cô, trầm mặc không nói lời nào.
“Em vừa nói những gì, anh có nghe thấy không vậy??” Cô thấy anh hoàn toàn không có phản ứng gì hết, nhịn không được duỗi tay chọc chọc vào vai anh.
“Ngoài việc nói em đi tìm hạnh phúc mới thì cái gì cũng có thể sao??” Khóe môi Trần Diệc Nhiên nở một nụ cười như không cười.
“Phải” Cô vô cùng nghiêm túc gật đầu.
“Nga……” Trần Diệc Nhiên đứng trước mặt cô, nhìn cô hồi lâu rồi đột nhiên duỗi tay đẩy cô về phía sau một chút.
Cô nhất thời phản ứng không kịp, cả người liền bị Trần Diệc Nhiên đẩy ra phía sau, ngã lên chăn.
“Anh làm gì vậy……” Tuy rằng cái chăn rất mềm nên ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731232/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.