Cô cảm thấy trong lòng như có một con nai nhỏ đang chạy loạn trong đó.
Kính của phòng tắm trong suốt a!!
Như vậy chẳng phải có thể nhìn thấy……
Trần Diệc Nhiên……
Cô cố gắng lấy đôi tay nhỏ bé của mình che đi khuôn mặt đang dần nóng bừng lên, không dám nhìn xuống dưới nữa.
Trần Diệc Nhiên ngồi xổm trước cái vali rồi nhanh chóng tìm được bộ quần áo mới. Anh vừa mới đứng dậy liền nhìn thấy mặt cô đang đỏ ửng như đít khỉ.
Anh nghi hoặc nhìn cô nói: “Em sao vậy, sao mặt lại đỏ như thế kia??”
“Không có gì…… Thật sự không có gì……” Cô ngẩng đầu lên nhìn thấy anh mặc một chiếc áo sơmi cùng quần tây liền cảm thấy mình dường như có khả năng nhìn thấu mọi vật, dường như có thể xuyên qua quần áo nhìn đến……
Khụ khụ……
Emma…… Càng nghĩ cô càng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn a……
Cô có chút thẹn thùng cúi đầu xuống sợ mình cứ xem như vậy thì sẽ bị chảy máu mũi mất.
“Thật sự không có việc gì?” Trần Diệc Nhiên hơi nhíu mày, duỗi tay sờ khuôn mặt đang nóng của cô. Má cô thật sự bây giờ đang rất rất nóng.
“Có phải em bị ốm không? Sao lại nóng như vậy chứ?” Trần Diệc Nhiên lại đặt tay lên trán cô, sờ sờ một chút rồi lẩm bẩm: “Trán không nóng vậy là không phải bị sốt a……”
“Khụ khụ, em thật sự không có sao hết! Anh nhanh đi tắm đi!!” Cô bỏ tay anh xuống khỏi mặt mình, mắt khẽ liếc qua phòng tắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731049/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.