Điềm Tâm cầm trong tay điện thoại di động, nhìn thoáng qua Lục Dật Tiêu vẻ mặt ủ rũ cúi đầu, nhịn không được hướng phía điện thoại bên kia nói: "Nhiên ca ca..."
"Ừ??"
"Lục tổng lúc nãy hình như tâm tình rất tốt."
"Ừ." Trần Diệc Nhiên khóe môi câu dẫn ra một cái dáng tươi cười, thanh âm thản nhiên nói: "Nếu là hắn tâm trạng tốt mới là lạ, được rồi, không sao, tôi buổi chiều sẽ trực tiếp từ Trùng Khánh tố máy bay quay về N Thị, vừa lúc tới N Đại gặp cô."
"Vậy công tác Trùng Khánh của anh bên kia làm sao bây giờ??" Điềm Tâm nghe nói như thế sau đó, trong lòng nhất thời một trận vui vẻ.
"Nga... Công tác sao, Lục tổng không phải nói hắn buổi chiều sẽ tới sao, tất cả quyền giao cho hắn xử lý thì tốt rồi." Trần Diệc Nhiên đứng ở trên ban công, ngắm nhìn bầu trời xa xăm.
Muốn giở trò xấu với anh? Không có cửa đâu.
"Hảo, buổi chiều gặp lại." Điềm Tâm cười híp mắt cúp điện thoại.
Lại quay đầu nhìn thoáng qua Lục Dật Tiêu đứng bên cạnh mình, nhịn không được vuốt hai tay, vẻ mặt vô tội nói: "Tiêu ca ca, không trách tôi được, thật sự là Nhiên ca ca hắn quá thông minh, thoáng cái đã đoán được chuyện này đầu sỏ gây nên."
Trầm Tâm đứng bên người Lục Dật Tiêu, cũng nhìn anh một cái, sau đó nhíu mày nói: "Anh thật cố ý đưa Trần Diệc Nhiên giao đến Trùng Khánh??"
"Ách..." Lục Dật Tiêu thanh âm của dừng một chút, sau đó lúng túng cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731024/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.