“Cái này…” Cha Điềm cũng sửng sốt, hình như con gái ông nói… cũng có lý đấy…
“Dù sao cũng nên mang đi.” Điềm Tâm nhăn mũi, nói với cha mẹ: “Hơn nữa, nhà Thẩm Tâm có một nhà trọ ở thành phố N, đến lúc đó nếu không được, con liền để những cái này đến chỗ cô ấy.”
“Thế nhưng mà mình cũng có một nhà trọ ở thành phố N mà…” Lúc này mẹ Điềm mới giống như đột nhiên nhớ đến, nói với Điềm Tâm: “Hiện tại phần lớn thời gian cha và mẹ đều công tác ở thành phố N, vừa khéo con lại học đại học ở thành phố N, đến lúc đó con muốn ăn cái gì, để mẹ nấu cho con, con chỉ việc về nhà ở thành phố N mà ăn không phải là được sao?”
“A…” Đột nhiên Điềm Tâm phát hiện, mẹ mình nói vậy rất có lý…
“Đúng vậy, như thế thì Điềm Tâm cũng không phải mỗi tuần đều về đây!” Cha Điềm cũng gật gật đầu, thể hiện sự đồng ý.
“Không được!” Điềm Tâm không hề nghĩ ngợi, liền trực tiếp phản bác.
“Tại sao?” Cha Điềm thấy con gái mình lại có thái độ kiên quyết như vậy, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.
Nếu như mỗi tuần con đều không về đây, thì làm sao gặp được anh Nhiên chứ!!
Điềm Tâm gào thét trong lòng, nhưng lời như vậy cô lại không dám nói ra trước mặt cha mẹ mình.
“Cái đó… Dù sao con cũng có rất nhiều bạn học, nhưng bọn họ lại đều học đại học ở thành phố Z, nếu như mỗi tuần con đều về đây thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2731017/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.