Trần Diệc Nhiên đi đến bên Điềm Tâm, duỗi cánh thay thon dài ôm cô vào lòng, sau đó tay kia nhẹ nhàng sờ lên trán cô kiểm tra. Bàn tay hắn vừa chạm vào, cảm giác nóng hầm hập truyền đến.
-Phát sốt rồi này? - Cặp lông mày thanh tú của Trần Diệc Nhiên hơi nhăn lại, đôi mắt hiện rõ vẻ lo lắng, rồi hắn lại nhìn sang Lục Dật Tiêu quấn khăn tắm đứng đó, lạnh lùng nói:
-Phiền Lục tổng lần sau nếu còn muốn ra ngoài diễn tiết mục gì thì nên chọn lúc bạn gái tôi không phát bệnh.
Hắn ngừng một lát, sau đó tiếp tục nói:
-Tốt nhất nên chọn ban ngày, buổi tối không được.
Lục Dật Tiêu ánh mắt sâu xa nhìn Trần Diệc Nhiên một hồi lâu không nói nên lời, ánh mắt cầu cứu mà nhắn gửi "Cứu--tôi!!"
Khóe miệng Trần Diệc Nhiên khẽ nhếch lên, giả bộ như không nhìn thấy ánh mắt của Lục Dật Tiêu rồi vừa đưa tay kéo Điềm Tâm đi ra vừa nói:
-Mau cùng anh về nhà uống thuốc nghỉ ngơi! Cũng bởi vì em lúc tối không ăn được lại không nghỉ ngơi nên lại phát sốt đấy.
-A... - Điềm Tâm ngoan ngoãn rúc mình vào trong lòng Trần Diệc Nhiên, ánh mắt đồng tình mà quay đầu lại liếc nhìn Lục Dật Tiêu, gật đầu nói:
-Vậy chúng ta đi nhanh lên...Em chóng mặt quá, a——...
Điềm Tâm đột nhiên hét lên một tiếng, ngay lập tức toàn bộ người cô được Trần Diệc Nhiên ôm bổng lên rồi sải bước tiến thẳng vào thang máy.
-Cái đó..cái đó...em có hơi chóng mặt nhưng em vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000-lan/2730947/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.